“Đủ rồi!” Lâm lão gia tử nghe bà ta mắng súc sinh này súc sinh kia, gân xanh trên trán nhảy lên thình thịch, con dâu cả đúng là nói chuyện không lựa lời, hai đứa cháu là súc sinh, vậy chẳng lẽ ông là một lão súc sinh à? “Chuyện này còn không phải do Hoàng thị ngươi không xử lý tốt mà ra sao, hiện tại trưởng thôn đã can thiệp vào rồi, ngươi không được xen vào nữa.
” Khi ông quay đầu nhìn về trưởng tôn, trong mắt mang theo hiền từ, hỏi: “A Hào, những loại dược liệu con cần, con có biết có giá bao nhiêu bạc không? Nhà ta cứ gom góp trước đã, nếu gom không đủ, ai, ta đành đến chỗ bọn A Võ mượn vậy.
”Tròng mắt Hoàng thị chuyển chuyển, hai trăm lượng kia, một đồng bà ta cũng không muốn để lại cho hai tiểu súc sinh kia, vội vàng đưa mắt ra hiệu cho nhi tử.
Lão thái thái ở bên cạnh lẩm bẩm: “Hai đứa nhỏ kia thì biết cái gì chứ, bạc vào tay bọn chúng còn không biết đến cuối cùng sẽ bị ai lừa đi nữa, không chừng mấy ngày nữa sẽ bị bọn chúng tiêu hết, lớn như vậy rồi còn không hiểu chuyện, chúng ta cầm đi còn không phải là đang giữ cho chúng sao, đặc biệt là song nhi như A Văn, bị Tiền gia lui hôn thì sau này không biết phải gả đi kiểu gì, chẳng bằng cứ để cho chúng ta thay nó thu xếp.
”Lâm Hào không cần Hoàng thị ra hiệu cũng biết phải làm như thế nào, hắn biết ông nội và bà nội vẫn luôn đứng về phía trưởng tôn là hắn đây, vì vậy cười với hai người họ, nói: “Ông nội, dược lần này cần tiêu phí 150 lượng bạc, đây chưa bao gồm chi phí mời người ta dùng bữa nữa, nếu không thì để còn đích thân đến xin A Võ đi, đợi khi con đột phá rồi chắc chắn sẽ giúp đỡ A Văn, sẽ không để người khác khi dễ bọn họ.
”Nếu để người ngoài nghe thấy những lời này, không biết sẽ bày ra loại biểu tình gì, trong cái Khúc Điền thôn này, nếu hỏi ai là người hay khi dễ hai huynh đệ Lâm Văn nhất, chắc chắn không ai qua được thân thích bên đại phòng, huống chi, chuyện Lâm lão nhị bị thương, chẳng phải là vì cái tên Lâm Hào bạch nhãn lang này hay sao.
Lão thái thái rũ mi, nói: “Trong nhà nhiều người như vậy, chuyện ăn uống không cần tiêu tiền sao, trong nhà này gom góp lại cũng chỉ được mấy chục lượng bạc, số tiền đó còn phải để cho A Hào đón dâu nữa, chuyện này đã sớm định cả rồi, cũng không thể đón dâu về không đúng không.
” Tóm lại hai chữ, thiếu tiền.
“Được rồi, mấy đứa đi ra ngoài trước đi, để ta cùng bà nội thương lượng.
” Lão gia tử đuổi dâu cả cùng trưởng tôn ra ngoài, sau đó cau mày nhìn lão bà tử, “Ta biết bà đang có suy nghĩ gì trong lòng, nhưng mà hiện tại, phu thê lão nhị đều đã không có, chỉ còn lại hai đứa nhỏ, nếu làm vậy sẽ rất quá đáng, người trong thôn nhất định sẽ có ý kiến, bà và ta đến thời điểm thích hợp sẽ rời đi, nhưng bọn nhỏ vẫn sẽ tiếp tục ở lại đây a.
”Lão thái thái không phục, nói: “Sao ông có thể nói như vậy được chứ, nói cứ như ta quá đáng, chỉ biết bắt chẹt gia đình lão nhị vậy đó, đúng là năm đó