Lão thái thái vừa nghe không thể khôi phục nguyên trạng được, tức khắc liền trở nên không cao hứng.
Tôn tử bảo bối của bà ta rõ ràng là tam cấp Võ Đồ, tương lai sẽ càng thêm tươi đẹp, bà ta là bà nội cũng có thể đi theo uy phong, sao có thể không còn được như trước được chứ.
Rõ ràng là do bản thân Lữ dược sư quá vô năng, còn nói toàn bộ Tấn Quốc không ai có thể cứu được.
Bà ta biết bên ngoài có rất nhiều người lợi hại như thần tiên, có thể dời non lấp biển, vì thế lau nước mắt vỗ đùi kêu gào.
“Câm miệng!”Lữ dược sư không kiên nhẫn nói chuyện với người chỉ biết càn quấy như bà ta.
“Chưa nghĩ kỹ thì ta đi trước, nghĩ kỹ rồi lại nói, chướng mắt y thuật của ta thì tìm người khác cao minh hơn đi, còn đối với ta mà nói, loại phát rồ này, chết sớm siêu sinh sớm mới tốt!”Tôn Khánh đang đứng nép bên khung cửa bội phục mà nhìn Lữ dược sư, liên tục gật đầu, Lữ dược sư nói quá đúng, cái tên hỗn đản Lâm Hào này, tồn tại không bằng chết đi cho rồi.
Một hơi này của Lão thái thái không thể phát ra, cũng không thể nghẹn trở lại, vì thế chỉ có thể ngồi trên mặt đất nghẹn ngào trợn mắt.
Tôn tử mà bà ta coi trọng nhất cư nhiên bị người khác mắng chết sớm mới tốt, lão thái thái rất muốn nhào lên nào nát mặt Lữ dược sư.
Lữ dược sư tức chết người không đền mạng, tiếp tục nói:“Muốn hắn khôi phục đến trình độ tốt nhất, chí khám chữa sẽ rất cao, lão thái thái đã chắc chưa?”“Ngươi… Ngươi…”Lão thái thái thật sự rất muốn trợn trắng hai mắt mà ngất đi, nhưng đại tôn tử còn đang chờ cứu mạng, bà ta tức giận đến run run mà duỗi tay chỉ vào Lữ dược sư.
Lữ dược sư thấy vẫn chưa có kết quả, xoay người muốn đi, đối phó với loại lão bà tử vô lý ngang ngược này, phí miệng lưỡi là vô dụng, còn không bằng tự hành động còn nhanh hơn.
Thấy Lữ dược sư thật sự mặc kệ, lão thái thái nóng nảy, không quan tâm mà muốn duỗi tay kéo người:“Ngươi cứu tỉnh đại tôn tử của ta trước đi, ta đưa tiền, ta đưa tiền không phải được rồi sao!”“Sớm nói vậy không phải được rồi sao, Tôn gia tiểu tử, lại đây hỗ trợ.
”Lữ dược sư lại quay lại, Tôn Khánh đang đứng ở cửa xem náo nhiệt cũng bị kêu tới hỗ trợ, cũng không làm gì nhiều, chẳng qua là lấy mấy viên thuốc từ trong hòm thuốc, sau đó hắn lại bảo Tôn Khánh lấy chén nước hòa tan ra rồi cho Lâm Hào uống.
Sau đó hắn lại dùng thuốc bôi để xử lý ngoại thương một chút, thật ra thì loại thương tích này của Lâm Hào, bình thường hắn xử lý nhiều nhất, dù sao thì người trong đội săn thú thường xuyên chịu đủ các loại ngoại thương nội thương.
Sau khi xong việc, Lữ dược sư lấy ra một cây ngân châm, dò tìm huyệt vị trên đầu Lâm Hào, dứt khoát châm xuống, lão thái thái thiếu chút nữa hét lên, hãi hùng khiếp vía.
Một châm này châm xuống, hiệu quả ngay lập tức, người trên giường người khụ một tiếng tỉnh lại, lão thái thái vui mừng mà nhào lên, Lữ dược sư cũng không hảo tâm nhắc nhở bà ta rằng ngoại lực sẽ khiến cho vết thương trên người Lâm Hào càng thêm đau.
“Năm lượng bạc, mong lão thái thái sớm đưa đến chỗ ta.
”Lữ dược sư thấy lão thái thái chỉ lo biểu đạt quan tâm quả mình với đại tôn tử, hoàn toàn không có một chút phản ứng nào với hắn, hắn cũng hồn nhiên không thèm để ý mà thu thập hòm thuốc, kêu Tôn Khánh cùng nhau rời đi.
Tôn Khánh ân cần mà thay Lữ dược sư mang hòm thuốc, tò mò hỏi:“Lữ dược sư, người sẽ không sợ nhà bọn họ không trả tiền sao?”Lữ dược sư chắp tay sau lưng đi về phía trước, tự tin mà nói:“Yên tâm, bọn họ rất nhanh sẽ đến cầu ta tiếp tục cứu trị cho tên hỗn trướng kia, đến lúc đó ta còn lo nhà bọn họ không đem tiền đến sao?”Đối với loại thương thế này, hắn so với những phàm dược sư khác có kinh