Mặc dù Trần thị có xuất thân là nha hoàn, nhưng còn có tình có nghĩa hơn xa vị tỷ tỷ kia của hắn, cho nên dù là quyết định đột ngột, nhưng cũng cực kỳ cao hứng.
“Chúc mừng Bạch công tử, Bạch công tử lại nhiều thêm hai ngoại tôn rồi.
”Hàm Mặc cùng Chương Uyên chúc mừng Bạch Dịch, Bạch Dịch cũng không từ chối mà nhận lấy.
Hai người cũng không ở lại lâu, chừa lại không gian cho ba cữu cữu ngoại tôn nói chuyện, có lẽ bọn họ có rất nhiều chuyện muốn nói với nhau.
Rời khỏi sân viện Lâm gia, Hàm Mặc cùng Chương Uyên đi chậm trên đường nhỏ trong thôn, trong lòng cực kỳ cảm khái.
Hai người có biết về Tiêu Duệ Dương, nhưng lại chẳng biết gì về Bạch Dịch cả.
Bọn họ chỉ biết Tiêu Duệ Dương chung tình với một vị song nhi đi đứng không tốt, rước lấy rất nhiều lời chê cười.
Thật không ngờ Bạch Dịch chính là thân tỷ đệ với Bạch phu nhân Lâm Thành Chu gia, càng không ngờ huyết mạch của Chu gia sẽ lưu lạc đến đây, dường như tất cả đều do thân mẫu của Lâm Văn làm ra.
Lâm Thành Chu gia không phải tiểu gia tộc, bọn họ có địa vị nhất định trong Tấn Quốc, cho nên sao Hàm Mặc cùng Chương Uyên lại không biết được chứ, Hàm Mặc không nhịn được hỏi:“Lâm Thành Chu gia có đứa nhỏ nào trạc tuổi Lâm Văn không?”Chương Uyên cũng hiểu, nói:“Ý người là vị Bạch phu nhân kia dùng hài tử khác coi thành cốt nhục của mình? Nhưng huyết thống thì đâu dễ lẫn lộn như vậy, con cháu trong gia tộc phải kiểm tra đo lường tư chất, để khi truyền thụ công pháp trong gia tộc sẽ không bị truyền ra ngoài, cho nên ta nghĩ vẫn sẽ có giám định huyết mạch mà.
”Hàm Mặc cười nói:“Vậy nếu hài tử kia vốn chính là huyết mạch của Chu gia thì sao?”Chương Uyên ngạc nhiên, nếu vậy thì dù có kiểm tra bao nhiêu lần cũng sẽ không có vấn đề gì, ai lại đi kiểm tra đo lường xem đứa nhỏ kia có phải do Bạch phu nhân sinh hay không, trừ phi đưa đến Bạch gia kiểm tra.
Nghĩ đến loại khả năng này, Chương Uyên không nhịn được mà lắc đầu.
Hắn khác Hàm Mặc, phía sau hắn có Chương gia, mặc dù không bằng thế lực của Chu gia Lâm Thành, nhưng cũng là gia tộc tồn tại suốt mấy trăm năm, hắn nhịn không được mà nghĩ, nếu bên trong Chương gia cũng xảy ra chuyện như vậy, vậy thì phải làm sao đây?Làm như vậy chẳng phải để củng cố địa vị của mình sao, vị Bạch phu nhân kia, chắc chắn vì ghét bỏ còn mình sinh ra là một song nhi cho nên mới có thể làm ra chuyện thay mận đổi đào như thế.
Chương Uyên cười khổ, đại gia tộc, có loại phân tranh nào mà không có chứ.
Hắn có thể tưởng tượng, cho dù người Chu gia có biết chuyện này đi chăng nữa, có lẽ cũng sẽ mang thái độ ngầm chấp nhận.
Bởi vì Lâm Văn vốn mang thân phận song nhi, thiên phú Linh Sư cũng không xuất chúng, không có giá trị cho Chu gia lợi dụng, không cần phải vì một người có thân phận như y mà hưng sư động chúng.
Lâm gia.
Lâm Văn nhận người cữu cữu cũng không phải là do nhất thời xúc động.
Y muốn tìm cho mình cùng Lâm Võ một chỗ dựa trong cái thế giới này.
Cái thế giới lấy võ vi tôn này, chỗ dựa cùng bối cảnh là cực kỳ quan trọng.
Trong khoảng thời gian này, với những chuyện đã xảy ra khiến cho y nhận ra điều đó một cách sâu sắc nhất.
Trong mắt người khác, y cùng Lâm Võ cũng chỉ là một đôi huynh đệ đáng thương không nơi nương tựa, nhận bọn họ hoàn toàn xuất phát từ lòng thương của Bạch Dịch mà thôi.
Y không cho rằng, trước mắt y cùng Lâm Võ có giá trị lợi dụng gì, cho nên chuyện nhận thân này cũng chẳng có gì hay để làm ra vẻ, rõ ràng là mình cùng Lâm Võ chiếm được tiện nghi nhiều hơn, nếu có thoái thác thì bọn họ quá không biết xấu hổ.
Y không cho rằng tình cảm của Bạch Dịch đối với đứa cháu ngoại như y đủ sâu để nhất định không nhận không được, có thể không màng thân thể không tiện mà đích thân