Võ đài ở học viện Kình Thiên cực kì rộng lớn, theo như quy củ của học viện thì đó là do cổ vũ học viên luận võ tăng thực lực.
Vì nhiều người bản lãnh nhỏ mà huênh hoang đi khiêu chiến người khác nhận lấy hậu quả không lường được nên quản lý chuyên môn phụ trách võ đài cực kì nghiêm khắc.
Hiện giờ ông cũng đang dài mặt nhìn hai người, "Các ngươi ai muốn ký giấy sinh tử?"
Cố Bạch mặt than nâng tay chỉ thanh niên đối diện mình.
Y biết người đặt ra nguyên tắc này trong nguyên tác chính là Hồ lão, quả nhiên chỉ cần nhân vật chính chưa xuất hiện thì nguyên tắc này của Hồ lão trước sau vẫn vững như thạch bàn.
Trừ nhân vật chính có quang hoàn cư xử nho nhã lễ độ cộng thêm tìm được nhược điểm của lão đầu này nên mới qua cửa còn những người khác dám ký giấy sinh tử.....Cố Bạch tỏ vẻ đó chỉ là một đám não tàn.
Cố Bạch cao quý lãnh diễm quét mắt nhìn thanh niên bị Hồ lão giáo huấn mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, yên lặng nhìn trời.
Dù sao cũng không phải chuyện của y.
Hồ lão, "Thân là học trưởng, chẳng những không dụng tâm luyện võ, ngược lại còn khó dễ học đệ, đáng xấu hổ!"
Thanh niên, "Vâng vâng vâng...."
Hồ lão, "Học viện Kình Thiên cho các ngươi tài nguyên phong phúc, ngươi chẳng những không biết tiến bộ mà còn diễu võ dương oai đi tranh giành tình nhân, đáng giận!"
Thanh niên, "Vâng vâng vâng......Vâng vâng vâng....."
Hồ lão, "Người luyện võ cần tính tình kiên cường nhưng không phải là hở ra một cái là tranh đấu ngươi chết ta sống! Luận bàn thì được nhưng sao có thể xem thường tính mạng! Đáng giận!"
Thanh niên. "Vâng vâng vâng.....Đúng thế.....Vâng."
Cố Bạch mặt vô biểu tình nhìn não tàn bị giáo huấn xám mặt mày, nội tâm cực kì dễ chịu.
Ca mới không nói lão nhân này kì thực là một cái ăn hóa đâu.
Ha ha, ca mới không nói cho các ngươi biết là nhân vật chính dùng chim sẻ nướng để mua chuộc lão đầu này đâu!
Phàm nhân ngu xuẩn sao có thể hiểu được tinh túy của tương phản manh, sao có thể thành công như nhân vật chính a ╮[╯▽╰]╭
Một lần giáo huấn kéo dài hai giờ.
Thanh niên bị hắt đầy máu chó đứng không dám nhúc nhích, nước miếng Hồ lão tung bay, cuồn cuộn không ngừng.
Lúc này có người chạm vào vai Cố Bạch.
Cố Bạch không cần quay lại cũng biết là ai, trừ bỏ Cố Tiểu Sơn, ai có thể tiếp cận mà y không cảnh giác?
Quả nhiên thanh âm vang đến, "Ca ca, sao hôm nay lại muộn như vậy?"
Cố Bạch nhìn Kỳ Quan Duệ vừa đi tới, nói, "Bị người chặn đường."
Ánh mắt Kỳ Quan Duệ híp lại, hắn chỉ thanh niên phía trước, "Là gã?"
Cố Bạch gật đầu, "Gã khiêu chiến ta."
Kỳ Quan Duệ cười nói, "Người này ta chưa thấy qua, hẳn là khi nãy mới tới, đây là học trưởng của ca ca?"
Cố Bạch 'Ừ' một tiếng.
Kỳ Quan Duệ nói, "Người học võ cường giả vi tôn, luận bàn một chút không sao. Nhưng sao gã lại....."
Cố Bạch nói, "Gã muốn kí giấy sinh tử."
Nụ cười của Kỳ Quan Duệ cứng đờ, ".....Giấy sinh tử?"
Cố Bạch, "Không ký được."
Khả năng quan sát và thấu hiểu của Kỳ Quan Duệ cực kì nhạy bén, sau khi nói với Cố Bạch hai câu, lại thấy màn giáo huấn kia đã nhanh chóng phán đoán ra đại khái sự việc.
Hắn thoáng lui về sau một bước, nghiêng mặt. Khuôn mặt có chút vặn vẹo nhưng khi Cố Bạch nhìn lại thì đã khôi phục tươi cười, "Vị học trưởng này rất tùy hứng, tính tình như vậy.....dễ gặp nguy hiểm.
Cố Bạch lại gật gật đầu.
Tiểu tử nhà ngươi nói không sai, không chỉ gặp nguy hiểm mà còn thường là kẻ chết nhanh nhất đấy!
Cố Tiểu Sơn, lời nói của ngươi còn uyển chuyển chán.
Vì thế hai người ngươi một câu ta một câu bắt đầu nói chuyện phiếm – đương nhiên Kỳ Quan Duệ nói còn Cố Bạch chủ yếu là nghe.
Mà bối cảnh bên cạnh là thanh niên kia thì cực kì khổ bức khiến cho bức tranh trở nên sinh động, cụ thể và hoạt bát hơn.
Bởi vì ban đầu nơi này có người muốn quyết đấu nên người vây xem cũng không thiếu.
Sau đó thanh niên bị lão đầu giáo huấn, tràng cảnh này rất vui tai vui mắt nên người qua đường cũng nhịn không được phải ghé mắt.
- Nhóm võ nhân cũng rất bát quái, đặc biệt là khi nhìn thấy kẻ bình thường hay kiêu ngạo như khổng tước giờ gặp xui xẻo thì càng sung sướng khi người gặp họa.
Thanh niên cảm giác thật sỉ nhục, nhất là phát hiện ra người bị giáo huấn chỉ có gã thì mặt càng đỏ hơn.
Giấy sinh tử! Nhất định phải kí giấy sinh tử! Lão tử muốn làm thịt y ngao ngao!
Sau đó gã lại bị gọi giật lại, bị mắng vì tội 'thái độ không hợp cách', tiếp tục bị vây xem.
Quần chúng vây xem đứng khá xa, thậm chí còn đứng thành từng nhóm bàn tán cực kì vui vẻ.
Mà một người có chiều cao khá siêu việt so với người khác, dáng người diện mạo không sai, khí độ cũng rất tốt đang cười làm lành với một cô nương váy hồng.
Cô nương váy hồng đầy mặt 'không vui', vung roi 'ba ba ba' xuống đất.
Nam tử trẻ tuổi có lẽ thích loại hình này nên cô nương kia càng hung dữ gã lại càng thích lấy lòng.
Cô nương váy hồng rất tức giận, "Cái tên ngu xuẩn, ngay cả việc nhỏ cũng làm không tốt! Người bên cạnh ngươi sao lại phế vậy như vậy!"
Nam tử trẻ tuổi cười, "Đừng nóng, là ta suy nghĩ không chu đáo. Chờ ta tìm hiểu được sở thích của Hồ chấp sự thì lại sai Quách Khánh đi hạ giấy sinh tử với Tử Xa Thư Bạch."
Cô nương váy hồng tiếp tục vung roi 'ba ba ba' lên mặt đất, "Ta muốn lập tức khiến Tử Xa Thư Bạch đẹp mặt! Còn có tên nô tài bên người y nữa! Đều phải chết! Chết hết đi!"
Nam tử trẻ tuổi lại trấn an, "Được được được, đều nghe lời ngươi."
Cô nương váy hồng, "Ta muốn lập tức! Ngay lập tức!"
Nam tử trẻ tuổi, "Ta sẽ sai thủ hạ đi xử lý...."
Hai mặt đối lập hung hãn và ân cần như vậy trong mắt quần chúng nam tử kia vô cùng