Kỳ Quan Duệ ngẩn ra, theo phản xạ nói: "Còn năm ngày nữa! " Sau đó hắn tỉnh lại bỗng nhiên trầm thấp nở nụ cười.
Cố Bạch mặt không đổi sắc.
Cười cái quần què, đồ đại biến thái!
Kỳ Quan Duệ ôn nhu vuốt ve cổ Cố Bạch, ngón tay cũng không dùng sức: “Ca ca muốn nói với em, là chuyện này?”
Cố Bạch nói: “Thả anh đứng dậy tắm rửa.
”
Ngoại trừ chuyện này lão tử còn có thể nói cái mọe gì? Nói ngươi có nghe không? Không nghe thì câm miệng!
Kỳ Quan Duệ nghe chữ “thả” này, khí tràng trên người mới bình thản một chút: “Em còn tưởng ca ca không thèm để ý, xem ra… Được rồi, em ôm ca ca đi tắm, nhưng cấm võ huyền thiết không thể tháo xuổng.
” Hắn nói xong, thân mật dùng cằm cọ cọ đầu Cố Bạch, “Ca ca sẽ chạy trốn, nhưng em luyến tiếc.
”
Cố Bạch lại đảo mắt xem thường.
Lão tử cúc hoa cũng đã bị bạo rồi, chạy hay không có quái gì khác biệt hả? Vừa rồi chạy trốn thất bại cúc hoa đã tàn, sau này nếu còn chạy nữa, chỉ sợ mạng nhỏ liền đi tong nha!
Tuy rằng không biết chủng mã biến thái thế quái nào lại đột nhiên thành gay, nhưng chỉ cần biến thái còn hứng thú, cho dù y có đi bán muối đi nữa thì với tính cách biến thái này của hắn, mấy chuyện như xxx thi (1) cũng hoàn toàn có khả năng xảy ra a a a! Y vẫn nên thành thành thật thật mà sống tiếp đi!
(1) Ái tử thi (necrophilla): Đại loại là "làm" với xác của Cố Bạch = )
Về phần bị bạo cúc… y tin tưởng đây vẫn là thế giới chủng mã, chờ biến thái gặp được càng nhiều em gái, điện nước đầy đủ luôn luôn có thể cứu vớt y!
Kỳ Quan Duệ nói được thì làm được, hắn đối với Cố Bạch tựa hồ luôn kiên nhẫn như vậy.
Cố Bạch bị làm ba ngày ba đêm, cho dù thân mình có cường hãn như thế nào, cũng phải bủn rủn vô lực.
Kỳ Quan Duệ ôm y vào trong ngực, cẩn thận gảy vài cái lên bốn sợi xích, chỉ nghe vài tiếng “răng rắc” giòn vang, xiềng xích cư nhiên đứt ra.
Cổ tay cổ chân Cố Bạch hiện giờ vẫn bị khóa xích bao lấy, nhưng khóa xích này chỉ dài hơn một tấc một chút, thoạt nhìn cũng không giống đang trói buộc y, trái lại giống như trang sức, toát ra một vẻ tao nhã cổ kính.
Khí lực Kỳ Quan Duệ rất lớn, hắn để hai tay Cố Bạch vòng qua cổ mình, rồi nâng đầu gối y lên, ôm lấy toàn bộ thân mình y.
Cố Bạch đen mặt.
Mẹ nó, ôm kiểu công chúa! Làm cái tư thế gì ra dáng nam nhi cái coi!
Càng · khó · chịu · hơn · là…
Tiếng nước phát ra khi thứ đồ chơi kia trượt ra khỏi thân thể y coi như không tính, thế nhưng mặt sau còn chảy ra thứ gì đó ướt sũng dinh dính nữa a a a a a!
Quả thực không thể nhẫn!
Cố Bạch hít sâu, không thể nhẫn… Nhưng vẫn phải nhịn.
Suy nghĩ một chút xem, biến thái kia dù sao cũng không chơi kiểu vừa đi vừa sáp y, cũng không chơi tư thế gì quá khó khăn, y cũng nên cảm thấy may mắn… May mắn cái quần què!
Nhưng làm thành chủ cao quý lãnh diễm, Cố Bạch theo thói quen bảo trì hình tượng không mở miệng.
Y chỉ đen mặt mặc cho Kỳ Quan Duệ ôm mình đi sang phòng bên cạnh, lại đen mặt mặc cho Kỳ Quan Duệ đặt mình vào trong một hồ nước.
Nước trong hồ hình như được dẫn từ suối nước nóng, hơi nước bốc lên, nhất thời khiến mỗi lỗ chân lông của y đều thư giãn mở ra, khí nóng vờn quanh, khiến y cảm thấy vô cùng hưởng thụ.
Nhưng khổ bức một chút chính là, Kỳ Quan Duệ cũng đi xuống.
Đi xuống còn chưa chưa tính, hắn còn làm càn ôm y ngồi trong lòng!
Cố Bạch mặt than, cảm thấy công phu giữ hình tượng của mình lại vừa đột phá thêm một tầng.
Y cầm gáo gỗ bên cạnh, múc nước muốn xối lên người mình, làm suốt mấy ngày nay trên người từ đầu đến chân đều phải rửa, nhanh chóng tắm sạch sẽ mới là vương đạo.
Đầy người đều mang hương vị của một người khác, cảm thấy giống như bị người khác đánh dấu chủ quyền.
Biến thái kia tuyệt đối là cố ý! Tâm tính có cần vặn vẹo như vậy không! Hành vi có cần dã thú như vậy không!
Nhưng tay Cố Bạch bị Kỳ Quan Duệ đè xuống.
Hắn nhẹ giọng cười cười, lại khẽ liếm một đường trên đầu vai Cố Bạch, nói: “Ca ca, anh nhìn lên phía trước đi.
”
Cố Bạch nghe lời ngẩng lên nhìn.
Đó là một tấm gương cực lớn.
Trong gương, hai người xích lõa đang ôm nhau, quả thực chính là hai nam nhân vừa phẳng vừa có trứng vừa có xx, đáng sợ nhất chính là người ở phía trước ngoại trừ khuôn mặt trắng bệch đến kinh người, toàn thân đều không lộ ra chút màu da nào! Từ cổ trở xuống mỗi phân mỗi tấc đều phủ đầy hồng ngân tử ngân ứ ngân, không che giấu mà bại lộ hết ra ngoài!
…Được rồi, trừ cánh tay và cẳng chân.
Ngay cả trên đùi trong trong ngoài ngoài từ trên xuống dưới cũng đầy dấu vết!
Cố Bạch cố gắng điều hòa hơi thở…
Quả nhiên biến thái kia là cố ý!
Ngón tay Kỳ Quan Duệ di chuyển trên người Cố Bạch, trong mắt tràn đầy si mê, nước ấm trong hồ được hắn từng gáo từng gáo đổ xuống trên người Cố Bạch, tỉ mỉ chăm sóc, lại thỉnh thoảng dùng đầu ngón tay cẩn thận vuốt ve, giống như đang thưởng thức bảo vật vô giá, yêu thích không buông tay, âu yếm như thế nào cũng không đủ.
Một lát sau, ngón tay của hắn chậm rãi trượt xuống, hướng đến nơi bí ẩn nhất phía sau Cố Bạch, trực tiếp thâm nhập.
Thân thể Cố Bạch cứng đờ.
Mẹ nó ngươi còn muốn? Ngươi không sợ tinh tẫn nhân vong à!
Y cảm giác ngón tay đâm chọc trong thân thể mình, sau đó rất nhanh lại thêm một ngón, khiến thân thể y dần dần lại có chút phiếm đỏ.
Kỳ Quan Duệ ở phía sau thấp giọng cười: “Ca ca động tình sao…”
Cố Bạch 囧.
Cho dù ai bị lăn qua lăn lại mấy ngày cũng thành thói quen thôi, anh đây chẳng lẽ không phải do ngươi làm hại sao đồ biến thái!
Kỳ Quan Duệ tựa hồ nhận thấy được tâm tình Cố Bạch, cười càng vui vẻ: “Tuy em thực thích ca ca như vậy… Nhưng hiện tại, em tạm thời tha cho ca ca.
”
Hắn nói xong, hai ngón tay hơi hơi tách ra, chất lỏng bên trong chậm rãi dẫn ra, trong hồ hiện ra chút trăng trắng.
Cố Bạch run lên, thực mất mặt mà.
…Biến thái kia chắc chắn không biết chữ mất mặt viết như thế nào rồi –
Mẹ nó thật sự là “Da mặt dày, đạn bắn không thủng”, ngươi dẫn thứ bên trong ra là được rồi, ở dưới dẫn ở trên thổi khí bên tai là muốn nháo kiểu gì! Không bị hôi miệng thì rất giỏi sao!
Đến khi chất lỏng trong cơ thể Cố Bạch đều bị dẫn ra hết, ngón tay Kỳ Quan Duệ tựa hồ vẫn lưu luyến không rời xoay tới xoay lui bên trong, rồi mới rút ra.
Sau đó hắn động thân, lần thứ hai chôn nhập vật cứng của mình vào trong đó.
Cố Bạch ngưng nghẹn không còn gì để nói.
Nếu còn muốn đến, ngươi vừa rồi còn làm chuyện thừa thãi làm cái quái gì? Vừa rồi mới nói “tha cho ca