Thiên Đô thành ở quận Nam Dương là một tòa thành độc lập, không cần phải nộp thuế cho triều đình, hết thảy hàng hóa trong thành là tự cung tự cấp.
Thành chủ tiền nhiệm Tử Xa Hùng là một cao cấp Võ quân, trong toàn quân Nam Dương thì chính là cao thủ nhất lưu, mà hắn cũng đồng thời là một võ si. Ngay cả khi cưới thê tử, hắn cũng chỉ coi đó là bổn phận để rồi đến lúc sinh hạ nhi tử, hắn quyết định bế quan tu luyện, chuyện bên ngoài đều mặc kệ.
Đáng tiếc khi hắn muốn đột phá Võ vương thì tẩu hỏa nhập ma, chết bất đắc kì tử.
Mà thành chủ hiện tại chính là con trai độc nhất của Tử Xa Hùng, Tử Xa Thư Bạch đã quản lý Thiên Đô thành được tám năm.
Nói đến vị tân thành chủ này thì dân chúng đều nói, đây là một nhân vật truyền kì.
Nhớ ngày đó có kẻ mang thù với cựu thành chủ đã bắt cóc thiếu thành chủ mới mười tuổi. Toàn bộ nhân sĩ trong thành được điều động đi tìm nhưng không phát hiện dấu vết, mười ngày sau định phát tang ai ngờ thiếu thành chủ đột nhiên trở lại!
Hóa ra là thiếu thành chủ thông minh, thừa dịp kẻ địch không phòng bị đã vụng trộm chạy thoát. Dọc đường trở về cũng gặp không ít bất trắc nên khi trở lại thành thì không chỉ bị thương mà cơ thể cũng gầy đi rõ rệt.
Từ đó về sau phòng vệ ở phủ thành chủ lại càng nghiêm mật hơn.
Có lẽ là chịu nhiều gian khổ, thiếu thành chủ vốn lười nhác đột nhiên chăm chỉ khổ tu, cơ bản không bao giờ gặp người ngoài.
Không ngờ thiếu thành chủ là Hỗn Nguyên võ thể, là võ thể cấp cao nhất, tốc độ hấp thu võ khí cực nhanh, mới qua một năm đã 'xoát xoát xoát' thăng năm cấp, trực tiếp trở thành Võ sử, sau đó lại 'xoát xoát xoát' đột phá đột phá lại đột phá, đến khi hắn mười bốn tuổi đã là Võ quân sơ cấp.
Võ quân sơ cấp a! Mười bốn tuổi là Võ quân sơ cấp a! Chỉ yếu hơn lão thành chủ hai cấp mà thôi!
Loại tốc độ thăng cấp này, nhóm thành dân sao có thể không kiêu ngạo đây?
Đáng tiếc là thiếu thành chủ rất khiêm tốn, hoàn toàn không muốn mở tiệc chúc mừng cũng không muốn rêu rao, nói là trừ khi hắn tấn chức Võ vương, nếu không thì không đáng nhắc tới.
Được rồi, nếu thiếu thành chủ đã khiếm tốn như vậy...
Thành dân: Chúng ta nhẫn.
Kết quả là nhẫn a nhẫn, đợi đến khi thiếu thành chủ bế quan thì lão thành chủ đã chết mất rồi.
Lúc này thiếu thành chủ sắp đột phá Võ quân sơ cấp đành phải xuất quan, xử lí tang sự cho lão thành chủ, kế thừa chức vị rồi thì đem mọi chuyện lớn nhỏ xử lí gọn gàng.
Sau đó a, tân thành chủ chỉ cần dùng hai năm, đem Thiên Đô thành sắp xếp quy củ trở lại, trong đó còn nghĩ ra không ít phương hướng phát triển khiến Thiên Đô thành trở thành nơi cực kì sung túc.
Cho dù là thuế ruộng đất, thuế buôn bán của các cửa hàng, thanh lâu, sòng bạc... thì đều được định lại không cao không thấp lại không phiền toái.
Bởi vậy nạn bóc lột cũng bị tiễu trừ, cuộc sống của dân trong thành càng ngày càng tốt.
Như vậy thì dân chúng sao có thể không sùng bái vị tân thành chủ này được.
Chỉ tiếc là sau khi thiếu thành chủ biến thành tân thành chủ, giải quyết tất cả sự vụ xong liền bế quan ORZ
Ngoại trừ hai lần thông báo dân chúng đột phá hai lần thì căn bản không có tin tức gì cả.
Thành dân: Uy thành chủ, ngài cũng quá thích bế quan rồi! Chúng ta tuy muốn ngài tăng thực lực nhưng cũng muốn ngài thú lão bà a uy!
Thành chủ năm nay đã hai mươi ba, bộ dáng ru rú trong nhà so với cô nương chưa xuất giá còn khoa trương hơn nhiều.
Cho nên mỗi lần thành chủ xuất quan thị chúng đều được mọi người tầng tầng lớp lớp vây xem.
Dân chúng tỏ vẻ, bọn họ thực sự quan tâm đến vấn đề cá nhân của thành chủ — Tuy rằng thành chủ quả thực rất soái a.
Mà vị thành chủ đại nhân được dân chúng kính yêu giờ này đang làm gì?
Ngoài Thiên Đô thành có một rừng cây thanh u, trong rừng có dòng suối trong vắt róc rách chảy, cực kì mĩ lệ.
Dưới suối có một cô nương cả người ướt đẫm, thân thể mềm mại ẩn trong nước.
Cô nương này thực sự rất xinh đẹp, khí chất động nhân, nếu là một nam tử bình thường thấy nàng chắc chắn muốn che chở.
— Tựa như một chú nai con ngơ ngác bị kinh hách. (Ame: Nôn.)
Phía trước dòng suối, một nam tử trẻ tuổi bạch y phiêu phiêu, bộ dạng cực kì tuấn mĩ tựa như thần tiên hạ phàm, cao quý mà lẫm liệt không thể xâm phạm nhưng khuôn mặt lại bất động, cương cứng như thạch điêu.
Nhưng trong lòng 'thạch điêu', một đàn thảo nê mã đang lao qua rầm rập:
Nai nhỏ cái lông a! Ta con mẹ nó mới chỉ đi dạo thôi mà đã gặp được tình cảnh này a! Nằm tào!
Đúng vậy, nữ nhân xuất hiện ở dòng suối có một thân phận khiến 'thạch điêu' hoảng sợ.
Nàng – là – hôn – thê – của – nhân – vật – chính.
Nam tử trẻ tuổi mặt than nhìn về phía đối phương, ánh mắt không hề có tiêu cự, nội tâm điên cuồng rít gào: Mẹ nó, đây chẳng lẽ là nghiệt duyên sao! Sao lại trốn không thoát a! Lão tử đã cố gắng tránh các loại ao hồ rồi mà lão thiên gia vẫn còn muốn nháo sao!
Không còn nghi ngờ gì nữa, vị tuấn mĩ nam tử khổ