Đại Tráng nghe thấy tiếng chó sủa, đi ra ngoài thì thấy tức phụ nhà mình ôm đám chó con. Vui vẻ đến híp cả mắt, Đại Tráng thấy vậy cũng vui theo xem ra đem chó về nhà là chính xác.
Nhưng suy nghĩ ấy chưa đầy một giây liền tan vỡ bởi vì y thấy tức phụ đang hôn đám chó đó. Phải vứt đám này đi ngay mới được Đại Tráng hùng hổ đi lại xua đám chó đi, dắt tức phụ vào bên trong.
Dù rất muốn thủ tiêu mấy con chó, nhưng thấy tức phụ thích như vậy Đại Tráng đành ngậm ngùi chịu đựng. Tự làm bậy không thể sống a. Nhờ có đám bông xù xoa dịu tâm trạng tâm trạng của Lưu Triệt tạm coi là tốt.
Buổi tối sau khi vận động, liền nằm trong lòng Đại Tráng. Kể chuyện nhà họ Lưu, sau đó cầu an ủi nói: " Lưu gia muốn bắt nạt đệ bị đệ đánh mặt thối lui"
Đại Tráng vui vẻ cười hôn một ngụm lên trán tức phụ. Nói: " Tức phụ là giỏi nhất"
Lưu Triệt lúc này mới mĩ mãn đi ngủ. Đợi hơi thở của Lưu Triệt bình ổn, Đại Tráng ánh mắt u tối mở ra. Lưu gia? Được lắm dám khi dễ tức phụ mình. Sau đó Lưu gia liền một trận gà bay chó sủa.
Nghe nói Phùng thị cậy thế mua hàng luôn ghi giấy nợ. Không biết tại sao tất cả những người ả mua nợ đều đến đòi tiền trong một hôm. Hôm đó Lưu Hiền phải trả toàn bộ tốn rất nhiều tiền, mặt mũi Lưu gia bị quăng hết.
Phùng thị thích chiếm lợi nhỏ, cái này lão biết nhưng không ngờ lại đến mức này. Xong lão suy nghĩ, chắc chắn có người muốn chỉnh nhà họ Lưu bằng không mấy người kia đang im lặng. Đột nhiên lại như động kinh kéo cả đoàn đến đòi nợ như vậy được.
Nghĩ tới nghĩ lui, lão nghĩ đến Lưu Triệt xong lại lắc đầu ngay tức khắc, không phải Lưu Triệt. Thủ đoạn của Lưu Triệt lão đã được nếm thử, thủ đoạn của Lưu Triệt là tuyệt đối đòi mạng.
Người này lại nhắm vào thể diện Lưu gia muốn Lưu gia mất hết mặt mũi, đây là một đòn đánh mặt. Cảnh cáo nhẹ nhàng, nhắm vào Phùng thị và cả Lưu gia, rốt cuộc là ai a?
Phùng thị đầu óc đơn giản, liền nghi cho Lưu Triệt. Chắc chắn nó đã biết mình thuê người muốn phá tiệm nó nên mới trả thù, nghĩ vậy ánh mắt tràn đầy cừu hận. Lưu Tuệ thấy mẹ mình như vậy liền thở dài chỉ biết khuyên mẹ mình đừng làm chuyện dư thừa nữa.
Đại Tráng làm xong tất cả hài lòng, đợi Phùng thị không chịu nổi làm ra chuyện ngu ngốc thì y sẽ cho cả thị và Lưu gia tiêu tùng. Đại Tráng phát hiện ra tình cảm của tức phụ với Lưu gia phi thường lạnh nhạt. Giống như là đối xử với người dưng vậy tức phụ đối với việc của Triệu gia. Còn nể nang