Vương thẩm ra mặt, người trong thôn lại càng xôn xao. Ba mẹ con Triệu lão thái hô hoán người để chiếm đồng tình. Cuối cùng lại rước nhục vào thân, đành xám xịt trở về.
Cũng có người cảm thấy được Lưu Triệt làm thế là bất hiếu. Xong người khác nghĩ gì không nằm trong phạm vi suy nghĩ của Lưu Triệt. Có điểm yếu chiếm đồ cưới của mình trong tay, lại có con út học trên trấn. Lưu Triệt cảm thấy mình đã bắt được thóp mấy người này rồi.
Triệu lão thái về nhà liền khóc lên khóc xuống tố Lưu Triệt bất hiếu. Chiều hôm đó Vương Nhị Tráng liền hùng hổ đi qua muốn tính sổ với Lưu Triệt. Cuối cùng bị Lưu Triệt quăng cho hai cái tát. Lại dùng đòn gánh lùa đánh chấm dứt, Lưu Triệt toàn thắng.
Triệu Nhị Tráng to khỏe, mà còn bị Lưu Triệt đánh cho răng rơi đầy đất. Nên nhất thời không có ai dám gây khó dễ cho Lưu Triệt nữa. Chuyện Lưu Triệt dọa lên trấn trên hủy tiền đồ Triệu Bình. Bay đến tai trưởng bối trong nhà, lại thêm chuyện chiếm đồ cưới của Lưu Triệt. Tộc trưởng Triệu gia liền đến thóa mạ Triệu lão thái một hồi. Bảo bà ta bớt gây chuyện, cả tộc trông chờ vào công danh của Triệu Bình đó.
Triệu lão thái lúc này mới thôi không dám gào khóc nữa. Vương thẩm bật ngón cái khen Lưu Triệt lợi hại. Lưu Triệt chỉ cười không nói gì. Tối đó nhìn Tiểu Tráng ngủ say liền suy nghĩ. Hôm nay Triệu lão thái nói thôi mình, hiện tại mình dọa dẫm được bà ta.
Nhưng nhỡ đâu cha Tiểu Tráng chưa chết trở về, nghe mẹ nói hưu cậu thì sao? Nhỡ như Tiểu Tráng có cha rồi không quan tâm đến cha nhỏ là cậu nữa thì sao? Lưu Triệt suy nghĩ ngổn ngang cả đêm không ngủ được. Sáng hôm sau liền đeo cặp mắt gấu trúc đón mặt trời.
Tiểu Tráng thấy vậy liền rối rít quan tâm muốn cống nạp trứng luộc của mình cho Lưu Triệt xoa mắt. Xoa đầu Tiểu Tráng, thôi kệ đến đâu thì đến. Tiểu Tráng vẫn là con của mình, nghĩ vậy Lưu Triệt liền nhẹ lòng đi không ít.
Tiểu Tráng nhìn Lưu Triệt lí nhí nói: " Cha nhỏ...cha nhỏ sẽ dạy con đọc sách sao? "
Hôm qua nó nghe cha nhỏ nói với bà nội sẽ dạy nó đọc sách. Bình thường Tiểu Tráng thấy các biểu ca và tứ thúc học. Cũng muốn học lắm nhưng bà nội không cho, ngượng ngùng mãi mới dám hỏi Lưu Triệt.
Lưu Triệt vỗ đầu nó, nói: " Đúng vậy cha nhỏ không đi học được nữa. Liền dạy cho Tiểu Tráng, Tiểu Tráng phải học thay phần của cha nhỏ nữa nên phải cố gắng nhé"
Tiểu Tráng nghe vậy liền vui vẻ hoan hô. Nó học thành tài rồi, sau này sẽ đi thi làm quan lớn. Rồi sẽ nuôi cha nhỏ ừm...cả cha nữa. Thực ra thì Lưu Triệt nghĩ nhiều rồi, Tiểu Tráng sớm đã quăng cha nó ra sau đầu. Mà thương Lưu Triệt hơn, dù sao các ống bố bình thường. Cũng