Y Lộ Phong Hoa

2: Sơn trọng thủy phục (núi trùng nước lặp) (2)


trước sau

Editor: Tử Sắc Y

Bởi vì từ khi chuyện Vô Ưu có bệnh truyền ra ngoài, thì cũng có rất ít bà mối tới làm mai, cho dù đôi khi có một hai người đến, thì cũng đều là những nhà không thể không tệ hơn, bởi vì chuyện này mà Chu thị còn tức giận, cũng không ôm lòng nhiệt tình còn lại với mấy bà mối này, cho nên sau này cũng không có bà mối nào lại đến nữa. Mà sau khi bà mối không đến, trong lòng Chu thị lại càng sốt ruột thêm, nhưng cũng không còn cách nào khác, cũng không thể tự nhà cô nương gấp gáp đi nhờ bà mối làm mai được, mà một khi danh tiếng có bệnh bị truyền ra ngoài, thì nhà người ai ai cũng đều không khác biệt, khẳng định là sẽ không đồng ý, cho nên nàng luôn luôn chờ đợi!

Tiết lão thái thái liếc mắt nhìn con một cái, rồi sau đó hỏi Yến nhi ở bên ngoài: "Ngươi có biết bà mối kia nói nàng được phân phó bởi nhà nào không?" Bởi vì vài lần xảy ra chuyện như thế, nếu vẫn là những nhà không thể không tệ hơn kia, vậy thì không cần gặp!

"Nô tì hỏi, bà mối không nói, chỉ nói là chờ gặp lão thái thái, đại gia hay là Đại nãi nãi mới nói, còn nói là ngoại trừ nàng cũng không có ai nguyện ý đăng môn... làm mai cho nhị tiểu thư!" Yến nhi theo sự thật trả lời.

Nghe nói như thế, Tiết lão thái thái không khỏi không vui nói: "Nói gì vậy? Chẳng lẽ Vô Ưu của chúng ta ngoại trừ gả cho nàng cũng không gả cho ai được hay sao?" 

Tuy rằng trong lòng tức giận, nhưng bọn họ cũng biết hiện tại nếu Vô Ưu kiếm được nhà chồng tốt thì càng khó hơn! Vài bà mối đến nói không phải là trong nhà chỉ có tam phòng nhà tranh, thì cũng chính là đứa nhỏ không có chí tiến thủ lâu dài, trong nhà chỉ ăn chơi đánh bạc, nếu không phải là mấy thứ đó thì cũng chính là con của tú bà, điều này quả thực là rất khó coi. Nhưng mà lần này lại càng ngày càng sa sút hơn, nếu là gia thế trong sạch, cho dù không có tài sản, hay đứa nhỏ đó biết vươn lên thì cũng phải cân nhắc lại, không thể ở nhà làm gái lỡ thì, cả đời không gả đi được?

"Đuổi đi đi!" Giờ phút này Tiết Kim Văn còn có tâm tình nào mà nói đến chuyện đó, nói tiếp, đoán chừng là hắn cũng biết lời bà mối nói này cũng không phải là loại người trong sạch gì, cho nên mới dứt khoát nói ra.

"Chờ một chút!" Yến nhi vừa định xoay người, lại bị Tiết lão thái thái gọi lại. Tiết lão thái thái quay đầu nói với con cùng nàng dâu: "Dù sao cũng nhàn rỗi, không bằng gọi bà mối kia vào, nghe một chút là nhà người nào!"

Lúc này, Chu thị cũng nhanh phụ họa nói: "Đúng vậy, nếu đứa nhỏ tốt, gia thế trong sạch, thiếu chút tiền cũng không sợ, dù sao Vô Ưu cũng có tiền, chỉ cần sau này con rể đối xử với nàng tốt, bà bà lương thiện, thì chúng ta có thể cân nhắc!" Chu thị đương nhiên là rõ ràng giá trị hiện tại của Vô Ưu càng ngày càng rơi xuống, cho nên yêu cầu cũng muốn hạ thấp.

"Nàng dâu ngươi nói cũng giống với suy nghĩ của ta." Nghe lời Chu thị nói, Tiết lão thái thái gật gật đầu nói.

Nghe bà bà đồng ý với lời nói của mình, mà Tiết Kim Văn lại trầm mặc không nói, xem ra là ngầm đồng ý rồi, cho nên nàng quay đầu phân phó với Yến nhi: "Ngươi mời bà mối đến đại thính, dâng một ly trà lên cho nàng, ta và lão thái thái, đại gia sẽ đi qua!"

"Vâng." Yến nhi lên tiếng trả lời rồi xoay người đi.

"Nương, để nàng dâu dìu ngài đi?" Chu thị đi đến trước mặt Tiết lão thái thái.

"Ân." Tiết lão thái thái gật gật đầu, cầm quải trượng đứng lên, được Chu thị đỡ đi tới cửa, đột nhiên lại quay đầu nói: "Kim Văn, ta và nàng dâu đến là được rồi, đều chỉ là chút chuyện của đàn bà, ngươi không cần đi đâu!"

"Vậy nhi tử ở phía sau hậu đường nghe một chút thôi." Tiết Kim Văn nhanh nói. 

Dù sao hôn sự của Vô Ưu cũng là một tâm bệnh của hắn.

Tiết lão thái thái gật gật đầu, tỏ vẻ đồng ý, rồi đi cùng Chu thị dẫn theo vài  nha đầu bà tử đi đến tiền thính.

Đi đến tiền thính, chỉ thấy một bà mối đang ngồi ở ghết tựa uống trà, ăn vận rất rực rỡ, nhìn thấy Tiết lão thái thái đến đây, nàng nhanh đứng dậy, cười thỉnh an: 

"Thỉnh an lão thái thái, thỉnh an Đại nãi nãi!"

Sau khi Tiết lão thái thái ngồi vào vị trí chính giữa, nhìn lướt qua bà mối ở trước mắt, khóe miệng nở một nụ cười, nói: "Ngươi chính là bà mối tới nhà chúng ta để làm mối cho nhị tỷ ta sao?"

Bà mối nhanh gật đầu, nói: "Đúng vậy, đúng vậy. Lão thái thái, ta gọi  là Vương Tứ cô, ta chuyên môn làm mối cho những nơi gần đây, nếu có người trên đường nhắc tới ta, không ai không biết đó!"

"Uh, mấy thân thích sai vặt của ta ở trên đường, cũng nghe đến tên của ngươi. Nước trà lạnh sao? Muốn nha đầu ta cho thêm chút trà nóng không?" Tiết lão thái thái không khỏi khách sáo hai câu.

"Tạ lão thái thái, không cần, không cần, hôm nay ta đến cũng không phải là uống trà, ta đến để làm mai cho nhị tiểu thư các ngươi !" Miệng lưỡi của Vương Tứ cô đương nhiên là đều lưu loát như các bà mối khác.

Nghe thấy trở lại chuyện chính, Tiết lão thái thái cười nói: "Không biết nhà ngươi muốn làm mai cho nhị tỷ của chúng ta là ai?"

Nghe Tiết lão thái thái hỏi, Vương Tứ cô vươn ra hai ngón tay, cười nói: "Cách nhà các ngươi không xa, chỉ có hai con phố, hơn nữa mọi người trong nhà các ngươi đều biết họ, chuyện này cũng coi như là thân càng thêm thân đó!"

Nghe được bốn chữ cuối thân càng thêm thân này, Tiết lão thái thái và Chu thị không khỏi liếc mắt nhìn nhau một cái, nghi hoặc hỏi: "Vương Tứ cô, ngươi nói câu thân càng thêm thân này là có ý gì? Chẳng lẽ là nhà người ta có thân thích với chúng ta sao?"

"Là thân thích, là thân thích, là cháu Lí gia chưởng quầy thịt của nhà mẹ đẻ Nhị nãi nãi nhà các ngươi đó!" Vương Tứ cô cười hì hì tay vung vẩy khăn đỏ trả lời.

Vừa nghe lời này, Tiết lão thái thái và Chu thị đều là sửng sốt, sau đó không tin được hỏi lại: "Ngươi nói cái gì? Ngươi nói thân thích là Lí Đại Phát con của Lí Kim Quý?"

"Đúng vậy, đúng vậy." Vương Tứ cô nhanh gật đầu.

Sau khi xác nhân là bản thân nghe không sai, thì gương mặt của Tiết lão thái thái trầm xuống, Chu thị rất không vui hỏi: "Là ngươi nói? Hay là Lí gia hắn tới năn nỉ ngươi nói?"

"Là Lí gia mời ta đến. Lão thái thái, Đại nãi nãi, tuy rằng Lí gia không phải là người đọc sách, nhưng rốt cuộc cũng có buôn bán, có nhà, lại là thân thích với nhà của các ngươi nữa, mặc dù cửa hôn sự này tuy không tốt, nhưng nhị tỷ nhà các ngươi gả sang làm thiếu phu nhân, không bằng các ngươi thuận tiện quên đi vài chuyện trước, dù sao danh tiếng của nhị tỷ nhà các ngươi... Ở bên ngoài cũng không được tốt lắm đó!" Vương Tứ cô cười nói.

Lời Vương Tứ cô lập tức khiến cho Chu thị bất mãn, người luôn luôn yếu đuối lúc này lại kích động đứng lên. Mở miệng trách cứ Vương Tứ cô: "Cái gì nói là thuận tiện? Làm sao mà danh tiếng của nhị tỷ ta không xuôi tai? Cũng đều là do mấy ngươi đó đâm thọc xúi giục người nói bậy. Ngươi trở về nói cho Lí gia, mặc kệ nhị tỷ nhà chúng ta không gả được cho ai, thì cũng sẽ không gả cho nhà hắn, quả thực đều là người hạ lưu vô sỉ!" Dù sao, nàng không cho phép bất cứ một kẻ nào nói nữ nhi của nàng như thế.

Nghe Chu thị nói chuyện cường ngạnh vô lễ như thế, Vương Tứ cô cũng đứng lên nói: "Ta nói với Đại nãi nãi này, Vương Tứ cô ta có
lòng tốt đến làm mối cho nhị tỷ của các ngươi, ngươi nói chuyện cũng quá không khách khí rồi."

Không đợi Chu thị nói chuyện, Tiết lão thái thái mở miệng."Làm sao mà khách khí với ngươi được, loại người thấp hèn đó mà ngươi cũng đến làm mối cho nhị tỷ chúng ta sao? Quả thực là muốn tức chết người!"

"Ngươi... Nhà các ngươi như thế, khó trách lại có khuê nữ gả không được!" Vương Tứ cô cầm khăn tay chỉ trỏ Tiết lão thái thái và Chu thị.

"Ngươi nói cái gì? Miệng của ngươi làm sao mà lại ác độc như vậy?" Nghe lời Vương Tứ cô nói, vừa vặn lại đâm vào tim Chu thị, nàng quả thực tức giận đến cả người đều phát run.

Lúc này, Tiết Kim Văn đang ở sau hậu đường nghe được cũng không nhịn được mà đi nhanh ra, lên cao giọng hô với phía bên ngoài: "Người tới, lấy gậy đánh đuổi ra ngoài cho ta!"

Hưng Nhi và Bình Nhi đã sớm chờ ở bên ngoài, cũng nghe thấy lời nói ở bên trong, đang tức giận thì, nghe thấy đại gia lên tiếng, liền cao giọng trả lời, rồi một người cầm một gậy gỗ, một người cầm một cái chổi quét đi vào, vừa nhìn thấy Vương Tứ cô liền lập tức ra tay đánh!

Vương Tứ cô vừa thấy một người cầm gậy một người cầm chổi muốn đánh nàng, nàng không khỏi nhảy lên, chỉ vào Tiết Kim Văn mắng nói: "Lão nương có lòng tốt làm mối nhà chồng cho nữ nhi ngươi, vậy mà ngươi lại còn đánh người... Ngươi thật sự không biết lòng tốt của người ta, ai nha! Hôm nay lão nương thật sự là xui xẻo..." Sau đó, Vương Tứ cô bị Hưng Nhi và Bình Nhi ở một bên vừa đánh vừa đuổi chạy ra cửa đại sảnh.

Tiết Kim Văn tức giận đuổi tới cửa đại sảnh, tay chỉ vào Vương Từ cô đang chạy ra bên ngoài hô lớn "Đánh đuổi ra ngoài cho ta, sau này không bao giờ cho nàng đi vào cửa nhà ta nữa!"

"Vâng, đại gia!" Hưng Nhi cầm gậy đánh ở phía sau Vương Tứ cô đang chạy.

Sau khi thấy Vương Tứ cô bị đánh đuổi khỏi đây, Tiết Kim Văn quay đầu đi vào đại sảnh, nhìn thấy sắc mặt âm trầm của Tiết lão thái thái, liền trách cứ Chu thị: "Không nên gặp mấy bà mối đó, nghĩ lại cũng không phải là chuyện tốt lành gì!"

"Là ta muốn gặp, ngươi trách nàng làm cái gì?" Tiết lão thái thái trừng mắt liếc trắng con một cái.

"Vâng, nương đừng tức giận, con dìu ngài trở về nhé?" Tiết lão thái thái càng nói lớn, Tiết Kim Văn không dám nói thêm lời gì nữa.

Tiết lão thái thái gật gật đầu, sau đó Tiết Kim Văn và Chu thị đỡ Tiết lão thái thái trở về phòng. Sau khi ngồi xuống, Tiết lão thái thái vẫy vẫy tay với con và nàng dâu, nói: "Ta cũng mệt mỏi rồi, các ngươi đều trở về nghỉ ngơi hết đi!"

"Không bằng để nàng dâu ở đây hầu hạ nương?" Tiết Kim Văn lo lắng nói, bởi vì trên người Tiết lão thái thái một chút tinh thần cũng không có, mà sắc mặt lại càng không dễ nhìn.

"Không cần, nàng ấy cũng rất đáng thương rồi, thân thể cũng không tốt!" Tiết lão thái thái lắc lắc đầu.

"Vâng." Cúi đầu lên tiếng, Tiết Kim Văn và Chu thị cùng lui xuống.

Ngày này vào buổi chiều, Lí thị tới thỉnh an với Tiết lão thái thái, ban ngày Tiết lão thái thái còn tức giận, cho nên trên mặt chỉ nhàn nhạt, người cũng miễn cưỡng, nàng chỉ liếc mắt nhìn Lí thị một cái, rồi nghiêng người trên gối mềm không nói chuyện. Đương nhiên tức giận với Lí thị cũng có duyên cớ, dù sao chuyện này đều là do người nhà mẹ đẻ của nàng làm ra, hiện tại nàng(TLTT) nhìn người nhà mẹ đẻ nàng(LT) càng ngày càng không vừa mắt .

Thấy lão thái thái đang nhắm mắt, Lí thị chần chờ một chút, rồi quỳ rạp xuống dưới kháng, nói: "Lão thái thái, đều do thiếp thân chọc giận ngài, thiếp thân thật sự là đáng chết!"

Nghe nói như thế, Tiết lão thái thái mở mắt, đột nhiên nhìn thấy Lí thị đang quỳ gối trên đất, nàng không khỏi nhíu mày, nói: "Ngươi làm cái gì vậy? Cũng không phải là ngươi chọc giận ta? Trên đất lạnh, mau đứng lên đi!"

Nghe thấy lão thái thái nói thế, Lí thị lau nước mắt, nói: "Đã nhiều ngày nay lão thái thái không quan tâm gì đến thiếp thân, cho nên trong người thiếp thân rất không dễ chịu, thiếp thân biết lão thái thái vẫn luôn đau thiếp thân mà!"

Thấy Lí thị còn quỳ trên mặt đất nói chuyện, tuy hiện tai Tiết lão thái thái không thích Lí thị cho lắm, nhưng rôt cuộc nàng cũng là thiếp thất của con, còn sinh ra cho nàng một đôi nam nữ, cho nên nàng phân phó với Yến Nhi ở bên cạnh nói: 

"Yến nhi, còn không mau nâng Nhị nãi nãi dậy?"

"Vâng." Yến Nhi nghe vậy, nhanh đi lên nâng Lí thị còn đang khóc thút thít.

Thấy Lí thị vẫn đứng ở nơi đó khóc như cũ, Tiết lão thái thái nói: "Ngồi xuống nói chuyện đi!"

"Tạ lão thái thái!" Lí thị cúi đầu nói một tiếng, rồi ngồi ở trên ghế thêu đôn ở dưới kháng.

Đôi mắt Tiết lão thái thái nhìn lướt qua Lí thị, trong mắt mang theo một luồng quang mang sắt bén, sau đó  mới dùng giọng điệu già nua nói: "Hôm nay ngươi tới đây là có chuyện gì muốn nói?"

Nghe nói như thế, trong mắt Lí thị cả kinh, rồi nhanh cười nói: "Thiếp thân biết chuyện gì cũng đều không thể qua mắt lão thái thái được mà, thiếp thân đang do dự không dám tới, nhưng nghĩ đến có một bụng muốn nói với lão thái thái nói nói." Đang lúc nói như thế, trong lòng nàng cũng nghĩ: Lão thái thái này thật sự là người già thành tinh mà, đoán chừng là nàng muốn nói với nàng ta chuyện gì, chắc là nàng ta đều biết hết rồi?

"Có chuyện gì thì nói đi!" Tiết lão thái thái hừ hừ một câu.

Lí thị cười nói: "Lão thái thái, nghe nói hôm nay có bà mối tới làm mai cho nhị tỷ ?"

Nghe nói như thế, Tiết lão thái thái quét mắt sang Lí thị một cái, nói: "Ngươi là cô của tên Lí gia kia, không phải là ngươi không biết đến chuyện này chứ?"

"Biết, biết." Lí thị nhanh gật đầu. Lại nói: "Huynh đệ nhà mẹ đẻ của ta đã nói với ta vài lần rồi, nói là cháu nhà mẹ đẻ ta hết sức thích nhị tỷ, cho nên... Cho nên mới dùng biện pháp sai lầm, không, cháu nhà mẹ đẻ ta hiện tại gây rắc rối không phải nhị tỷ không cưới, lão thái thái, chuyện đều đã đến bước này rồi, ngài nói còn có thể làm sao bây giờ? Tuy rằng cháu nhà mẹ đẻ ta không xứng với Vô Ưu, nhưng sau này hắn sẽ đối xử tốt với Vô Ưu, ngài nên đáp ứng cửa  hôn nhân này đi?"

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện