Mộ Chỉ Ly chậm rãi đến gần
phòng chính, đứng ở một góc bí mật, nghe được rõ ràng hai người đang
nói.
“Ha ha, hôm nay làm rất tốt, Mộ
Chỉ Ly kia tự đánh gãy một cánh tay, hơn nữa gia chủ bọn họ sẽ không lại lần nữa
tin tưởng nàng, cứ như vậy chúng ta cũng không cần lo lắng.” Mộ Khải Siêu trên
mặt đều cười đến đắc ý.
Nghĩ tới chuyện phát sinh hôm
nay đúng là làm cho hắn sung sướng không dứt, chẳng qua là thật đáng tiếc một
màn đặc sắc như vậy hắn lại không thấy được, nếu lúc ấy hắn đi, như vậy Mộ Chỉ
Ly nhất định sẽ biết chuyện này liên quan đến hắn, cho nên hắn lựa chọn đứng ở
chỗ tối.
Mộ Thiếu Tu trên mặt cũng lộ ra
nụ cười nhàn nhạt: “Cũng may là ca nhìn xa, nếu không có lời nhắc nhở của đại
ca, hôm nay danh tiếng Mộ Chỉ Ly hẳn là sẽ rất lớn.” Mặc dù ngoài miệng nói như
vậy, nhưng trong đầu Mộ Thiếu Tu vẫn hiện lên vẻ mặt kia của Mộ Chỉ Ly, ánh mắt
lạnh lùng cùng khóe miệng cười quỷ dị, khó lòng quên được hình ảnh
này.
Mộ Khải Siêu nhìn bộ dáng Mộ Thiếu Tu tâm sự nặng nề còn tưởng
rằng hắn vì cánh tay của mình mà cảm thấy khổ sở, liền lập tức kìm chế nụ cười,
trong mắt toát ra vài phần thần sắc đau thương: “Thiếu Tu, chỉ là khổ cho cánh
tay ngươi, ta...”
Nhìn thấy vẻ tự trách của Mộ
Khải Siêu, Mộ Thiếu Tu nói: “Đại ca, huynh đừng tự trách, huynh làm như vậy là
vì lấy đại cục làm trọng, không phải sao? Huynh nói rất đúng, nếu như mọi người
biết chính Mộ Chỉ Ly đã chữa khỏi cánh tay cho ta, như vậy địa vị của Mộ Chỉ Ly
nhất định sẽ nhanh chóng tăng lên, như vậy chúng ta sẽ gặp khó
khăn.”
“Thiếu Tu, để ngươi chấp nhận
chuyện này thật là làm khó ngươi, tay của ngươi đại ca nhất định sẽ nghĩ cách.”
Mộ Khải Siêu vẻ mặt trịnh trọng nói, nhìn Mộ Thiếu Tu cảm động không
ngừng.
Mộ Thiếu Tu lắc đầu: “Đại ca,
ta không sao, cũng có rất nhiều người giống ta, tay mặc dù có chút không tiện,
nhưng cũng không ngại.”
Tay vẫn còn có thể cử động như trước, chẳng qua là độ
linh hoạt không bằng trước kia thôi.
Mộ Chỉ Ly đứng ngoài cửa nghe
hai người nói chuyện, khóe miệng không nhịn được nhếch lên thành nụ cười, quả
nhiên giống như mình đoán, Mộ Thiếu Tu chỉ là một con rối, kẻ chân chính đứng
phía sau bức màn chính là Mộ Khải Siêu, mà Mộ Khải Siêu hiển nhiên là lợi dụng
Mộ Thiếu Tu, mà Mộ Thiếu Tu còn tưởng rằng Mộ Khải Siêu là vì hắn
chứ.
Hiện tại nàng chỉ cảm thấy Mộ
Thiếu Tu là một kẻ đáng thương, tin người chỉ biết lợi dụng hắn, người như vậy
thật là đáng buồn. Chẳng qua là Mộ Khải Siêu hiện tại tựa hồ thông minh lên
không ít, biết sử dụng mưu kế rồi, mà nàng hết lần này tới lần khác còn trúng
kế.
“Ngu ngốc.”Mộ Chỉ Ly mở miệng
nói.
Mộ Khải Siêu cùng Mộ Thiếu Tu
nghe nói như thế, lập tức kinh sợ, ánh mắt chuyển về phía chỗ Mộ Chỉ Ly đứng
nói: “ Người nào?”
Nhìn hai người khẩn trương, Mộ
Chỉ Ly không thèm để ý tiêu sái bước về phía cửa, trực tiếp mở cửa phòng ra:
“Hai người các ngươi hình như rất đắc ý.” Mộ Chỉ Ly nhếch lên nụ cười nhàn nhạt
nơi khóe miệng, sắc mặt hờ hững xuất hiện trước mặt hai người, thật giống như
bạn tốt lâu năm.
Hai người nhìn nhau, đều không
biết Mộ Chỉ Ly tới từ lúc nào, lời của bọn hắn nói, nàng đã nghe được bao
nhiêu.
“Trời đã tối, ngươi đến nơi này
của ta làm cái gì?” Mộ Khải Siêu rất nhanh đã khôi phục như cũ, hắn sao phải sợ
Mộ Chỉ Ly.
“Đương nhiên là tới nghe một
chút các ngươi là như thế nào giăng bẫy ta.” Mộ Chỉ Ly giơ lên tay phải của
mình, nhìn hai người nói: “Đây đều là lễ vật các ngươi ban tặng, kiệt tác của
các ngươi.”
Nghe được lời Mộ Chỉ Ly, Mộ
Khải Siêu cũng biết nàng đã nghe được toàn bộ những gì bọn họ vừa nói lúc trước,
nếu Mộ Chỉ Ly đã biết, hắn cũng không cần vòng vo làm gì, hắn cũng không sợ Mộ
Chỉ Ly nói ra, bởi vì căn bản là sẽ không có người tin tưởng
nàng.
Mộ Khải Siêu khinh thường nhìn
Mộ Chỉ Ly: “Đắc tội ta, tự bản thân đương nhiên sẽ phải trả giá thật lớn, hiện
tại ngươi lại chạy tới đây, ngươi cho rằng chỉ bằng ngươi là có thể đối phó với
ta sao?”
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly liếm liếm
đôi môi, nụ cười nơi khóe miệng càng rực rỡ: “Trả giá thật lớn? Như vậy ngươi có
biết hay không, người
đắc tội ta cũng sẽ không có kết quả tốt? Giống như Mộ Tài
lúc trước?
Mộ Khải Siêu nhìn bộ dáng cười
quỷ dị của Mộ Chỉ Ly, chẳng biết tại sao sau lưng lại dâng lên một cỗ khí lạnh,
lạnh cả người, thanh âm trở nên run rẩy nói: “Mộ Tài là ngươi giết?” Bộ dáng Mộ
Tài lúc chết hắn cũng có nhìn thấy qua, thực sự quá kinh khủng, lúc trước hắn
cũng không tin hết thảy là do Mộ Chỉ Ly làm, thủ pháp hung tàn như vậy quả thực
rất khó tưởng tượng. Thế nhưng Mộ Chỉ Ly hiện tại lại thừa
nhận.
Mộ Chỉ Ly gật đầu: “Nếu không
ngươi tưởng là ai? Bọn họ đắc tội ta, cho nên phải trả giá đắt, mà bây giờ ngươi
cũng đắc tội ta.” Nhìn về phía Mộ Khải Siêu, trong mắt ẩn chứa ý cười âm
hàn.
Giết hại huynh đệ là việc nàng
không muốn làm, tuy nói là không có tình cảm, nhưng dù sao đều là họ Mộ, nhưng
bây giờ nhìn lại thật giống như là tự mình đa tình, đối phương nghĩ hết biện
pháp hãm hại mình, mình còn đắn đo anh em như tay chân cái gì?
Mộ Khải Siêu cố can đảm nói:
“Chỉ cần ngươi nói thì ta liền tin sao? Ngươi cố ý nói như vậy là để làm ta sợ?
Mộ Chỉ Ly, ngươi không khỏi cũng quá ngây thơ rồi.”
Nghe vậy, nụ cười trong đáy mắt
Mộ Chỉ Ly càng sâu, lúc nàng không thừa nhận, bọn họ không nên ép nàng thừa
nhận, đến lúc nàng chịu thừa nhận, bọn họ lại không tin.
“Có tin hay không là việc của
ngươi, không liên quan đến ta, chỉ là việc làm hôm nay của ngươi nhất định sẽ
phải trả giá thật nhiều.”
Âm thanh rơi xuống, Mộ Chỉ Ly
một bước đã đi tới trước mặt hai người, tốc độ cực nhanh vượt ra khỏi sự tưởng
tượng của bọn hắn, lúc bọn hắn chưa kịp phản ứng, Mộ Chỉ Ly cũng đã ở bên cạnh
hai người rồi, cái này đều được Mộ Chỉ Ly tính toán tốt.
Ngân quang trong tay chợt lóe,
hai cây châm đã đâm vào trên thân hai người, Mộ Thiếu Tu đột nhiên kêu thảm một
tiếng, chợt ngã ra lăn quay xuống mặt đất, trên mặt lại nổi lên gân xanh, bộ
dáng thoạt nhìn hết sức thê thảm.
Mộ Khải Siêu muốn động, lại
phát hiện chính mình căn bản là không thể nhúc nhích được, hoảng sợ nhìn Mộ Chỉ
Ly: “Ngươi định làm gì ta?”
“Cái ta muốn làm còn chưa có
bắt đầu đâu, Mộ Đại thiếu gia, ngươi chỉ cần hưởng thụ là tốt rồi.” Khóe miệng
Mộ Chỉ Ly độ cong càng lúc càng lớn, trên mặt Mộ Khải Siêu rốt cục lộ ra vẻ
hoảng sợ.
Mộ Chỉ Ly trước tiên là đánh
gãy tay Mộ Khải Siêu, không phải là một tay mà là cả hai tay.
“Răng rắc”
“Răng rắc” âm thanh tiếng xương
vỡ vụn vang lên, khuông mặt Mộ Khải Siêu biến sang trắng bệch, máu tươi nhỏ trên
mặt đất tạo thành từng điểm đỏ tung tóe.
“Mộ Đại thiếu gia, cảm giác này
có phải là cũng không tệ không?” Không ai có thể khi dễ Mộ Chỉ Ly nàng, nếu đã
là địch, nàng sẽ không hạ thủ lưu tình, bất luận đối phương là
ai.
Mộ Khải Siêu khuôn mặt vặn vẹo
nói: “Mộ Chỉ Ly, ngươi sẽ phải hối hận, ta nhất định sẽ bắt ngươi phải trả giá
đắt.”
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly cười một
tiếng: “Đây là lời mà ta đã nói hôm nay, mà ta hiện tại là đang làm theo lời ta
nói, cho hai người các ngươi trả giá thật nhiều.”