"Các người hãy nhớ ký rằng các người là sinh viên, còn muốn đi học những thứ gì đó ở nước ngoài dùng để đối phó với người của mình sao, nếu không nghe tôi thì các người chính là những kẻ phản bội.
”
Trần Thành Hạo thẳng thắn, không chút khách khí nói ra.
Luyện tập Taekwondo không có gì là sai, nhưng những người nghe lời người khác hành động bừa bãi với bạn học của mình, vậy là không được.
"Chúng tôi chỉ đang bảo vệ Karate thôi.
Là các người gây sự với câu lạc bộ Karate trước?” Một người trong câu lạc bộ Karate nói.
"Tôi khinh, còn Vương Hà Mỹ thì sao? Cô ta khiêu khích chúng tôi trước, kết quả thì sao, chúng tôi vừa tiến vào đã khiêu khích, còn ra tay đánh người, chúng tôi cũng chỉ là bị động phòng thủ thôi, cái gì mà gây sự với câu lạc bộ Karate, thực sự là nực cười.
”
Sắc mặt của mấy người trong câu lạc bộ Karate vô cùng khó coi, bởi vì thật sự là người trong câu lạc bộ Karate gây khó dễ với đối phương trước nên mới xảy ra mọi chuyện phía sau.
"Tôi thấy đầu các bị lừa đá hết rồi.
Sau khi đi du học trở về hình như quên mất họ của mình là gì rồi, Ninh Vũ Phi, đi thôi.
”
Bản thân Ninh Vũ Phi vốn lười tranh cãi, mọi chuyện đều là Trần Thành Hạo nói, cậu ta không trở thành chủ nhiệm huấn luyện thực sự là đáng tiếc, giọng điệu khi giáo huấn người khác thật sự khiến người ta phải ngỡ ngàng.
“Đứng lại, các cậu thuộc câu lạc bộ nào?” Một giọng nói vang lên.
Thấy một người đàn ông mặc vest và đeo kính gọng vàng xuất hiện, theo sau là Vương Hà Mỹ.
"Đại sư huynh.
"
Thấy người đàn ông đó xuất hiện, mấy người trong câu lạc bộ Karate đều lễ phép chào hỏi.
Ninh Vũ Phi nghe thấy giọng nói của người vừa tới cũng lịch sự, nhã nhặn, thoạt nhìn là một người vô hại.
“Đại sư huynh, bọn họ gây sự với câu lạc bộ chúng ta, anh hãy cho bọn họ một bài học.
” Hắc Hùng nói
“Cậu chỉ đạo tôi làm việc sao?” Đại sư huynh nhíu mày lại hỏi.
Hắc Hùng sợ tới mức lùi về phía sau hai bước, cúi đầu vội vàng nói: “Em sai rồi, về sau em không dám như thế nữa.
"
Đại sư huynh đi tới trước mặt Ninh Vũ Phi hỏi: “Cậu là Ninh Vũ Phi, nghe nói cậu đánh Vương Hà Mỹ à?”
“Là cô ta tự mình tìm tới, không trách ai được.
” Ninh Vũ Phi nhún vai nói
Vương Hà Mỹ nói: “Ninh Vũ Phi, bây giờ đại sư huynh ở đây, nếu anh còn ngông cuồng nữa, chút nữa đánh cho người