"Cậu nói cái gì?" Lăng Bảo Châu hỏi, Ninh Vũ Phi dáng vẻ đã sớm biết được.
Ninh Vũ Phi nhìn đồng hồ, cười nói: "Chị Bảo Châu, ăn cơm trưa đi, chúng ta sáng sớm chỉ có ăn chút mì vằn thắn mà thôi?"
"Không được, trước tiên đem sự việc giải thích rồi nói sau.
"
"Bảo Châu, thời gian này không gấp gáp, cô đi thu thập điều tra và chứng minh, việc này cần thêm thời gian.
" Ninh Vũ Phi nói.
"Được, cậu cũng đừng lừa phỉnh tôi, đến lúc đó không có chuyện gì thì cậu xong đời.
"
"Hihi, không thành vấn đề rồi!"
!
6 giờ, Ninh Vũ Phi và Lăng Bảo Châu đến khu cao cấp, sau đó bao vây nhà của Điền Hương Ly.
"Ninh Vũ Phi, nơi này cũng là hiện trường vụ án đầu tiên?" Lăng Bảo Châu hỏi.
"Ừ, đúng vậy, hơn nữa hung thủ là một người khác mà không phải là Triệu Hải Toàn.
"
"Cậu có ý gì?"
Lăng Bảo Châu không rõ, cảm giác Ninh Vũ Phi che giấu chính mình rất nhiều, nhưng cũng cảm thấy dường như anh nắm mọi thứ trong bàn tay vậy.
"Chỉ là suy đoán, chúng ta vào xem xét liền biết rồi.
"
"Đi vào lục soát.
"
"Rõ.
"
Lăng Bảo Châu tự mình dẫn đội đi vào, chỉ là lục soát mà thôi, bọn họ gõ cửa, thế nhưng Điền Hương Ly làm sao có thể tiếp tục ở nơi này.
"Không có ai, mở cửa!"
"Rõ!"
Lập tức có nhân viên cảnh sát chuyên môn đến mở khóa, nhưng là cũng phải mất hơn mười phút, những thiết bị mở khóa kia còn không hữu dụng một thanh sắt của Ninh Vũ Phi.
Sau khi tiến vào phòng khách không thấy có bất cứ điều gì khả nghi, Lăng Bảo Châu dẫn người đi lên tầng hai, nơi này có điểm bất thường, ở đây được dọn dẹp sạch sẽ.
Thậm chí là đệm giường gối đều dựng lên vào tường, Lăng Bảo Châu để người tiến vào chuẩn bị bảo vệ hiện trường.
Theo lý thuyết nơi này chính là phòng ngủ chính, Điền Hương Ly thường ở đây, nếu bây giờ thu dọn gọn gàng như dọn nhà vậy, không có vấn đề mới là lạ.
Ninh Vũ Phi không có đi vào, chỉ là nhìn thấy bọn họ đang tìm kiếm manh mối.
Chỉ thấy Lăng Bảo Châu