“Tô Điềm, cậu làm gì thế, chúng ta đi thôi, chẳng lẽ cậu cảm thấy nơi này có người xinh đẹp được như mình hay sao?” Ninh Vũ Phi cất tiếng nói đùa giỡn.
“Đương nhiên là không!”
“Đừng quá để ý đến ánh mắt của người khác.
Bọn họ đều là con cái nhà giàu, không phải ai ở cái độ tuổi này cũng có thể tiêu xài những đồng tiền do chính mình kiếm ra, thế nên họ không có tư cách khinh thường cậu.”
Hai người bước vào một cửa hàng điện thoại di động hạng sang, ngay lập tức có nhân viên tư vấn mua hàng bước tới nhiệt tình chào hỏi: “Hai vị khách, xin mời vào bên trong, không biết hai vị muốn mua loại điện thoại nào?”
“Có loại nào đời mới không?”
“Đương nhiên là có, chúng tôi vừa mới cho ra mắt chiếc điện thoại di động thông minh nhất trong năm nay.
Nó sử dụng vi xử lý 8888, camera có độ phân giải hàng triệu điểm, màn hình hiệu...”
Nhân viên tư vấn mua hàng nói: “Chính là cái này, bề ngoài cũng rất xuất sắc, cho phép tôi hỏi không biết là anh hay cô đây sẽ sử dụng vậy?”
“Tô Điềm, cậu nghĩ thế nào?”
Tô Điềm có chút ngượng ngùng nói: “Tôi không am hiểu về điện thoại di động lắm.”
“Nếu người sử dụng là quý cô đây, tôi xin phép đề cử chiếc điện thoại di động màu hồng nhạt này.
Những màu sắc như vậy vẫn tương đối được phái nữ ưa thích.”
Suy nghĩ một lúc, Ninh Vũ Phi nói: “Được rồi, vậy lấy cái này đi, hãy gói vào cho tôi.”
“Chờ chút đã, tôi muốn cái điện thoại di động này.”
Từ phía sau truyền đến một giọng nói ngạo mạn, Ninh Vũ Phi và Tô Điềm quay đầu, chỉ thấy một người phụ nữ ăn mặc lộng lẫy đang sải bước tiến về phía họ.
Cô ta chính là Mã Kỳ Khiết, người trước giờ vẫn luôn nhắm vào Tô Điềm.
Đến những nơi như này vẫn gặp phải người phụ nữ kiêu ngạo đó, thật đúng là có chút bó tay chẳng biết làm sao.
Nhân viên tư vấn mua hàng nói: “Thưa cô, chúng tôi vẫn còn những chiếc điện thoại khác cùng mẫu, tuy nhiên chiếc này hiện đã...”
“Không nghe thấy tôi nói gì sao? Tôi muốn cái điện thoại này, những cái giống nó cũng gói lại hết cho tôi.”
Mã Kỳ Khiết lấy thẻ ngân hàng của mình ra, cầm nó bằng hai ngón tay một cách kiêu căng ngạo mạn, tỏ vẻ bao nhiêu cũng có thể quẹt thẻ một phát là xong.
Hành động này của cô ta khiến nhân viên tư vấn cảm thấy khó xử.
Dù mỗi chiếc điện thoại bán đi đều giúp anh ta thu về một khoản phần trăm hoa hồng không nhỏ, nhưng nếu làm vậy sẽ đi ngược lại trách nhiệm của người tư vấn mua hàng.
Mã Kỳ Khiết có chút không vừa lòng: “Này? Anh bị điếc hay là không nghe hiểu những gì tôi nói thế? Còn không mau đóng gói tất cả lại cho tôi?”
“Xin lỗi, thưa cô, ngoại trừ chiếc này, tôi sẽ đóng gói