“Vũ Phi, có chuyện gì vậy?”
“Có chút việc gấp, chị Mặc Như, cho em mượn xe của chị một lát nh?” Ninh Vũ Phi nói.
“Vậy em đi một mình thì cẩn thận một chút.”
“Vâng!”
Ninh Vũ Phi lái xe đi, hộp trường sinh sao lại nằm trong tay Tề Diễm Hân, lại còn thu hút một tên sát thủ đến?
Một giờ sau, anh đã đến nơi mà Tề Diễm Hân nói.
Nơi này khá gần sân bay, có nghĩa là Tề Diễm Hân đã bị truy sát từ sân bay đến tận đây.
“Làm sao tìm ra đây?” Ninh Vũ Phi gọi điện hỏi thăm tình hình.
Lần này điện thoại không có ai bắt máy, khiến Ninh Vũ Phi hơi sốt ruột.
Nếu đã thoát khỏi sự truy đuổi thì không thể nào không bắt điện thoại.
Chỉ khi đang gặp nguy hiểm mới không có thời gian nghe điện thoại.
Ninh Vũ Phi vừa đi vào rừng thì nghe thấy điện thoại của mình rung lên, là một tin nhắn.
Tin nhắn của Tề Diễm Hân, vị trí của cô đang ở phía nam, đã tìm được chỗ ẩn nấp.
Cùng lúc đó, Tề Diễm Hân mặc một bộ trang phục bình thường, khóe miệng có vết máu.
Vì khả năng của cô ấy tốt nhất chính là giao đấu với người ngoại kinh.
Sau đó, cô lập tức dựa vào tường, hai kẻ nãy giờ truy sát cô đã đuổi đến rồi.
Trong đêm tối, hai gã mặc áo đen xuất hiện, chúng hợp sức đánh Tề Diễm Hân bị thương, mục đích chính là chiếc hộp Trường Sinh.
Hiện tại vì đang ở trong rừng rậm nên hành động của chúng không nhanh bằng Tề Diễm Hân, mãi vẫn chưa tìm được cô.
Tề Diễm Hân không dám thở mạnh, trong tay là một bọc vải đen đang bọc hộp Trường Sinh.
Không thể ngờ thứ này lại mang đến tai họa cho mình.
Hai tên áo đen nhìn khắp nơi tìm kiếm, sau đó nhìn nhau rồi chầm chậm bỏ đi.
Một lúc lâu sau không còn nghe thấy tiếng động, Tề Diễm Hân mới dám thở phào một cái.
“Ha ha, cô cũng biết trốn thật đấy.” Lúc này giọng nói lạnh như băng của tên áo đen vang lên.
Tề Diễm Hân lập tức lùi lại tạo khoảng cách.
Thì ra bọn chúng không bỏ đi, chỉ giả vờ để khiến cô buông lỏng cảnh giác.
“Giao hộp Trường Sinh ra đây, nếu không cô sẽ chịu chết ở đây!” Tên áo đen còn lại nói.
“Hừ, đừng hòng!”
“Vậy thì cô chịu chết đi.”
Hai tên áo đen tấn công trực diện vào Tề Diễm Hân, cô cũng không còn đường lui, chỉ có thể nghênh chiến.
Cái cô học là đấu vật và đồ sát, ít khi luyện nội lực, nên so về sức mạnh thì không phải đối thủ của hai