Rất nhanh, Ninh Vũ Phi đã về tới trong lớp, Trần Thành Hạo hưng phấn nói: “Vũ Phi, cậu đã trở thành một anh hùng vĩ đại rồi!”
“Cái quái gì thế!”
“Cậu nhìn xem!”
Trần Thành Hạo bật một video lên, phía trên chính là lúc Điền Mai Ngọc nhảy lầu, anh nhảy đến giữa không trung, đỡ được Điền Mai Ngọc vững vàng rơi xuống đất.
Toàn bộ quá trình đã được quay lại ngay lúc đó.
“Chậc chậc chậc, nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, xem xong đoạn video này người ta còn tưởng đây là một cao thủ võ thuật.” Trần Thành Hạo hưng phấn nói.
Cú nhảy của Ninh Vũ Phi cao hơn ba mét, đỡ lấy người với độ cao như vậy, phải nghĩ rằng là độ khó rất lớn.
Nếu như không có bất kỳ kỹ năng nào, đoán không chừng có thể khiến một người chết và một người bị thương.
Trong trường học xuất hiện anh hùng đúng là chuyện tốt, nhưng đối với Ninh Vũ Phi mà nói cũng không phải chuyện gì tốt.
“Thành Hạo, điểm danh giúp tôi, tôi sẽ vào lớp sau.”
“Đi đâu đó?”
Ninh Vũ Phi đã ra khỏi phòng học, anh phải tìm người che giấu sự việc, nếu không sẽ thật sự trở thành người nổi tiếng.
Cây to thì đón gió lớn, chuyện này đối với Ninh Vũ Phi chỉ thêm phần bực bội, đến lúc đó lại là một đám người tìm đến mình.
“Cốc cốc cốc!”
“Mời vào!”
Ninh Vũ Phi thận trọng nhìn hai bên một chút, mở cửa đi vào: “Phó chủ nhiệm.”
Lúc vừa nói xong, Ninh Vũ Phi không chỉ nhìn thấy Trầm Mặc Như, mà còn có vài vị chủ nhiệm quản lý của trường, họ dường như đang họp.
Bọn họ cũng đang nhìn về phía Ninh Vũ Phi, một chủ nhiệm nói: “Bạn học Ninh Vũ Phi, em mau tới đây, chúng tôi đang họp để quyết định ngợi khen em đây!”
Xem bộ dạng này của bọn họ, nhất định là đã nghe được chuyện vừa rồi.
“Ninh Vũ Phi, em tới đây thật tốt, chuyện vừa rồi xảy ra ở trường học em cũng đã biết, chúng tôi cho người đến điều tra một chút nguyên nhân vì sao em học sinh Điền Mai Ngọc lại có ý định nhảy lầu, còn thảo luận ngợi khen chuyện của em.” Trầm Mặc Như nói.
“Hiệu trưởng, các vị giảng viên và thầy cô, không cần phải ngợi khen em hay gì đâu, em chỉ muốn hỏi một điều, em có thể xóa đoạn video mà các bạn quay được đi không.
Em chỉ là một sinh viên bình thường mà thôi, không hy vọng trở thành nhân vật công chúng.” Ninh Vũ Phi điềm đạm đáng thương nói.
Nói xong lời này, mọi người đều hiểu,