Đối phương định vươn tay ra.
Ninh Vũ Phi hất tay tên răng vàng, nói: "Tay anh đừng động chạm linh tinh?”
Điều này làm cho tên khốn đấy không thoải mái: "Này, thằng nhóc, đây không phải chuyện của mày, hôm nay cô gái này là của mấy anh em tao.
"
Thuận thế muốn đẩy Ninh Vũ Phi, nhưng bị bả vai Ninh Vũ Phi đẩy trực tiếp lại, lảo đảo lui về phía sau vài bước, yếu còn muốn ra gió.
"Thằng nhóc này, mày còn dám đánh trả sao, muốn chết à? ”
Ninh Vũ Phi kéo Lâm Minh Nhiên ra phía sau mình, khinh thường nói: "Các anh có tư cách gì, cũng chỉ là mấy tên cặn bã mà thôi.
”
“Còn dám nói bọn tao là cặn bã, mày đúng thật là chưa trải sự đời mà.
”
Ba tên côn đồ lập tức muốn đánh lén, Ninh Vũ Phi không vui, đá ba cú đá về các hướng khác nhau.
Bụp, bụp, bụp!
Ba tên côn đồ bay ra ngoài, ôm ngực, không đứng dậy được, suýt chút nữa ngất xỉu.
Thấy vậy, sắc mặt tên côn đồ cầm đầu nhất thời hoảng sợ, từ bên hông lấy ra một con dao bướm di động: "Mày đừng có tới đây nhế, tao chính là cao thủ chơi đao, dám tới đây thì tao sẽ! "
"A! "
Tay vung dao bướm trực tiếp bị Ninh Vũ Phi bắt được, tên côn đồ đau đớn đến mức đánh rơi con dao bướm trong tay.
Ninh Vũ Phi nhấc chân đá một cái, khiến cho con dao bướm đâm vào đùi tên côn đồ, trực tiếp phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương.
"Anh chỉ chơi dao chỉ được như thế thôi à, mau cút đi cho tôi!”
Trực tiếp quăng hắn ta sang một bên, tên côn đồ ôm đùi, máu chảy không ngừng, khập khiễng chạy đi, còn ngã một cái.
“Anh Ninh, cám ơn.
”
"Không có gì.
”
Lâm Minh Nhiên dường như nhớ tới cái gì đó, lập tức vội vàng chạy tới.
"Có chuyện gì vậy?” Ninh Vũ Phi cũng đuổi theo xem.
Đến