“Xin chào!”
Hai người bắt tay nhau, Phương Tình sau đó nói: “Có phải em gái của tôi không cẩn thận đụng vào anh, tôi thay nó xin lỗi anh.
”
“Không phải, không phải, chuyện không phải như vậy.
”
“Chị, viện trưởng để em làm trợ lý cho bác sĩ Ninh, chị hiểu lầm rồi.
”
Chuyện này làm cho Phương Tình khá kinh ngạc: “Anh đến làm ở bệnh viện chúng tôi à?”
“Đúng vậy!” Ninh Vũ Phi sờ sờ cái mũi: “Bệnh viện số một thành phố đã đổi viện trưởng mới, anh ta không cho phép tôi làm việc ở đó với danh nghĩa một bác sĩ, cho nên tôi đã tới bệnh viện này của các cô.
”
“Thì ra là thế, về sau chúng ta đều là đồng nghiệp, sau này có vấn đề gì thì mong anh chỉ giáo nhiều hơn.
”
“Đâu có đâu có, hóa ra hai người là chị em à, đều rất xinh đẹp.
” Ninh Vũ Phi nói.
Phương Tình đối với những lời khen xinh đẹp đã nghe rất quen tai, cười nhàn nhạt nói: “Cảm ơn.
”
“Danh tiếng của anh tôi cũng nghe đến rất nhiều, tối nay cùng nhau ăn một bữa cơm đi, tôi muốn nhờ anh giúp tôi một việc?”
“Ăn cơm có thể, nhưng mà rất xin lỗi, tôi phải về sớm một chút, chuyện cần giúp này, nếu mà liên quan đến người bệnh, chúng ta có thể cùng nhau đi xem.
”
“Cũng được, thật đúng là chuyện liên quan đến một bệnh nhân, nếu không có thời gian thì cũng không sao.
”
“Đi xem đi.
”
Dù sao hôm nay không có tiết học, Ninh Vũ Phi cũng không vội phải trở về.
Vì thế đi theo Phương Tình đi tới một căn phòng bệnh, nhìn thấy trên giường có một người bệnh.
Còn có một người bác sĩ khác, tuy rằng nhìn chỉ có khoảng 30 tuổi, nhưng trên đầu đã không còn mấy sợi tóc.
“Tình Tình, vị này chính là?” Bác sĩ đầu hói nói.
“Chủ nhiệm, xin hãy gọi tôi là Phương Tình hoặc là bác sĩ Phương, đừng gọi tôi là Tình Tình.
” Phương Tình trong mắt hiện lên một tia không vui.
Chân Thăng Húc xấu hổ cười cười, gật đầu: “Ừ, vị này chính là?”
“Ninh Vũ Phi, bác sĩ của bệnh viện số một thành phố, đã chuyển tới bệnh viện của chúng ta.
”
“Hóa ra anh chính là Ninh Vũ Phi à, đã ngưỡng mộ từ lâu, tôi là chủ nhiệm ở đây tên Chân Thăng Húc.
”
“Xin chào!”
Nghe xong cái tên này, Ninh Vũ Phi cảm giác hôm nay gặp được hai người có cái tên thật sự đặc biệt, một là cầm