Cảnh sát trưởng Dương nói: "Thực sự nắm được sao?"
"He he, sẽ nắm được, các anh sau khi tuyên bố kết án, bọn họ sẽ đắc ý mà buông lỏng, bọn họ sẽ lại một lần nữa làm như cũ, hơn nữa chính là hai ngày này.
" Ninh Vũ Phi mỉm cười nói.
Nhìn thấy Ninh Vũ Phi nói nắm chắc như vậy, cảnh sát trưởng Dương gật đầu: "Vậy chỉ có thể trước tiên oan uổng cho cậu một chút, chuyện qua đi tôi sẽ trả lại trong sạch cho cậu.
"
"Cảnh sát trưởng Dương, anh là người duy nhất có thể chứng minh sự trong sạch của tôi, đừng để trên đường xảy ra vấn đề gì.
"
"Cậu nhóc nói phí lời, tôi là loại người đó sao?" Cảnh sát trưởng Dương tối sầm mặt lại.
"Không phải, gần đây xem phim Hồng Kông anti luôn xuất hiện tình huống này, cho nên nhắc nhở anh một chút, bút của tôi đưa cho tôi một chút.
"
Cảnh sát trưởng Dương đưa bút qua đó, Ninh Vũ Phi đặt xuống một tờ giấy, xoẹt xoẹt viết xuống mấy loại thuốc, cười nói: "Vì phòng ngừa anh xảy ra chuyện, đây là một đơn thuốc, có thể chữa bệnh đau đầu về đêm, và tình trạng táo bón cho anh.
"
"Đưa đây, coi như là cậu nhóc hiểu chuyện, tôi nhận.
" Cảnh sát trưởng Dương hỏi tiếp: "Vậy hay là nói với đội trưởng Lăng?"
"Có thể nói, lúc đầu để anh hủy bỏ nhiệm vụ của cô ấy cũng là bởi vì tính cách của cô ấy khá kích động, hiện giờ có thể nói cho cô ấy biết nhưng người khác thì vẫn là thôi, có lời không thích hợp nói, hơn nữa tôi cũng không hoàn toàn tin tưởng mỗi người ở trong đây.
"
"Ừm!"
Cảnh sát trưởng Dương nhanh chóng rời đi, đồng thời còn phát ra một số thông báo, chuyện sau đó cảnh sát trưởng Dương tự mình sắp xếp.
Ninh Vũ Phi rất nhanh bị sắp xếp đưa vào một gian phòng, hai ba ngày tiếp theo phải ở đây rồi.
Ngày hôm sau.
Ninh Vũ Phi được Tần Nguyên hẹn gặp, hai người cách lớp kính gặp mặt.
Nhìn thấy bộ dạng của Ninh Vũ Phi, Tần Nguyên đồng tình nói: "Ninh Vũ Phi, sớm biết như vậy, sao lúc trước còn như thế?"
"Anh bây giờ nhất định rất đắc ý, tôi thay anh, gánh chịu tất cả các tội danh vốn thuộc về anh.
"
"Đây vốn chính là cậu gieo gió gặp bão, cậu thật sự có tài, nhưng chung quy đầu óc vẫn không đủ dùng.
" Tần Nguyên khinh bỉ nói.
Ninh Vũ Phi sờ mũi: "Nếu như là anh cố ý chọc giận tôi, thì không cần bởi vì anh thắng rồi.
"
"Haha! " Tần Nguyên không nói lời gì gây bất lợi cho mình nhưng Ninh Vũ Phi anh thật sự không muốn nói liền nói hai câu rồi thôi, nói tiếp: