Trần Thành Hạo vội vàng ra ngoài bấm gọi số của Diêu Dư.
“Xin lỗi, số điện thoại bạn gọi đã tắt máy…”
Âm thanh vang lên khiến Trần Thành Hạo thấy lo lắng, Ninh Vũ Phi nói: “Để tôi xem nào “
Kết quả là trên điện thoại viết lời tạm biệt của Diêu Dư với Trần Thành Hạo, đây rõ rành là tự vẫn, còn cả tắt máy nữa lại càng bế tắc hơn.
Khi hai người chuẩn bị đến nhà Diêu Dư thì điện thoại Diêu Dư gọi đến.
“Diêu Dư, cậu có thể không được làm chuyện gì dại dột đấy?”
“A lô, bạn gái anh muốn nhảy sông tự sát.
Nếu anh còn là đàn ông thì mau đến đây đi.”
“Xin hỏi mọi người đang ở đâu?”
“Chúng tôi…”
Sau nửa tiếng Ninh Vũ Phi và Trần Thành Hạo đến bờ biển khu phía Đông.
Đây là nơi quan sát thủy triều bên cạnh có nhiều đá.
truyện đam mỹ
Nước biển mùa này rất mạnh, không may bị sóng cuốn sẽ chết.
Mấy người tụ tập lại, cô gái đang ngồi đất nghẹn ngào kia là Diêu Dư.
Trần Thành Hạo chạy đến hét lên: “Diêu Dư, cậu không sao là tốt rồi, cậu còn điều gì nghĩ không thoáng sao?”
“Huhuhu…” Diêu Dư trực tiếp ôm Trần Thành Hạo rồi bật khóc.
Thấy vậy, Ninh Vũ Phi người bên cứu hộ: “Cảm ơn!”
“Không có gì, tôi thấy sắc mặt cô gái này có chút khác lạ lên kéo cô ấy lên thôi, không có chuyện gì cả.” Người cứu hộ khua tay rời đi.
“Diêu Dư, không phải chúng ta đã giải quyết ổn rồi à, sao lại nghĩ quẩn vậy?”
“Thành Hạo, quay về trước đi, về xong rồi hẵng từ từ nói chuyện.” Ninh Vũ Phi nói.
“Ừ!”
Trần Thành Hạo đỡ Diêu Dư, ba người đi về nhà của Trần Thành Hạo.
Ba của Ninh Vũ và Trần Thành Hạo đang ngồi tán gẫu ở phòng khách, một lúc sau Trần