Yên Chi Thượng Hoa

Chương 45


trước sau

“Mặt ngươi thật đỏ nha... Hì hì...” Oản Oản vươn ngón tay ra vuốt cằm Tình Khuynh, cười ngây ngốc.

“Không thể nào, nơi này nhìn không ra, ngươi... ngươi làm sao mà biết mặt ta đỏ.” Tình Khuynh lắc lư đầu, muốn lắc văng cảm giác choáng váng kia ra khỏi đầu, nhưng cũng không hiệu quả.

“Có, nhất định là có.” Oản Oản bĩu môi, mắt say lờ đờ mông lung nhào đến, ôm lấy cổ Tình Khuynh cọ cọ, thỏa mãn ngửi mùi hương trộn lẫn hoa và rượu kia.

“Không có khả năng.” Tình Khuynh đầu lưỡi đập vào nhau, cố chấp lắc đầu nói.

“Này!” Oản Oản hất khuôn mặt nhỏ nhắn ửng đỏ lên, cố gắng mở to mắt nói: “Ngươi thật sự bỏ được Dịch Ngạn Chi sao?”

“Thật... Thật sự.” Tình Khuynh cắn môi, gật gật đầu thật mạnh.

“Hắn lập tức sẽ cưới vợ, ngươi không đi cướp chú rể sao?” Oản Oản nghiêng đầu, mơ hồ hỏi.

“Không đi. Ta... Ta không thèm hắn.” Tình Khuynh kéo Oản Oản, cười ha ha nói: “Ta hiện tại thèm ngươi.”

“Đi chết đi.” Oản Oản đong đưa thân mình, vuốt ve tay Tình Khuynh, sau đó chớp chớp mắt, cười hề hề hỏi: “Ngươi bị người ‘thượng’ có cảm giác gì a?”

“Cảm giác gì?” Tình Khuynh nhìn trời, tựa hồ muốn nhớ lại, tựa hồ có chút kháng cự, nhưng đầu óc đã bị rượu tẩm qua, căn bản không quản được cái miệng, “Bắt đầu rất đau, sau lại thấy quen, còn rất thoải mái.”

“Thật á?” Oản Oản tuy say nhưng tức giận, vẻ mặt lại lộ ra như đứa bé tò mò, kéo hắn lại hỏi: “Vậy ngươi thích cùng nam nhân làm chuyện kia, hay là thích làm cùng nữ nhân?”

Tình Khuynh bỗng nhiên rất nghiêm túc vuốt ve Oản Oản trong lòng, nghi hoặc nói: “Không biết, chỉ mới làm cùng nam nhân, chưa từng làm với nữ nhân.” Lập tức lại ngây ngô cười ôm lấy Oản Oản nói: “Bất quá, ngươi thật mềm mại a, không giống với nam nhân a.”

Oản Oản bị Tình Khuynh sờ toàn thân ngứa ngáy, lại thêm có rượu thúc giục, chỉ cảm thấy từ chân đến đầu thật nóng, không khỏi đưa tay kéo quần áo trên người ra, miệng than thở: “Nóng quá a, sao mà nóng như vậy a?”

Tình Khuynh bị nàng ở trong ngực uốn éo khó chịu, cũng thấy thân thể có chút kỳ quái, liền nói theo Oản Oản: “Ừ nóng quá, nóng quá!”

Hai người đã say khướt đến mềm nhũn, lại ở trong hầm rượu lạnh như băng này kéo quần áo của nhau, muốn tán đi nhiệt khí dư thừa trên người, nhưng tiếc rằng hai người đều đã choáng váng, tay chân cũng không linh hoạt, cho nên sau một hồi rối rắm, hai người cũng không thành công, ngược lại ngã nằm xuống cùng nhau.

“Oản Oản...” Tình Khuynh đè nặng Oản Oản, vẻ mặt dịu dàng, đưa tay thật cẩn thận sờ lên mặt Oản Oản.

“Hửm?” Oản Oản lại một lần nữa bị cặp mắt hoa đào kia mê hoặc tâm hồn, thật giống như lần đầu tiên nàng nhìn thấy hắn vậy, không tự chủ được mà dán mắt lên.

“Chúng ta có thể sẽ chết.” Tình Khuynh bỗng nhiên cười, con ngươi lóe sáng kia nổi lên một tầng sương mù, “Ta luyến tiếc ngươi.”

Oản Oản vươn tay ôm lấy cổ hắn, nhớ tới mệnh cách chết sớm của nàng, cũng cười nói: “Ta cũng luyến tiếc ngươi.”

Tình Khuynh rũ mắt xuống, thương tiếc hôn lên cái trán, gò má, sống mũi của Oản Oản, cuối cùng nhìn thẳng đến đôi môi đỏ mọng ướt át dính rượu kia, thành kính hôn lên. Oản Oản sững sờ nhìn một loạt hành động của Tình Khuynh, trong đáy lòng cảm thấy mình nên đẩy hắn ra, nhưng thân thể lại không tự chủ được nghênh hợp theo, lập tức trong nụ hôn thơm nồng kia, tất cả băn khoăn lo ngại trong đầu đều bị biết mất, nàng chỉ cảm thấy, tại thời khắc cuối cùng của sinh mệnh này, nàng nên thuận theo tâm ý chân chính của bản thân.

Cạy ra hàm răng trắng nõn kia, Tình Khuynh mút vào cái lưỡi trơn mềm, chậm rãi nhắm mi mắt lại, để cảm giác sợ run kia tràn ngập toàn thân. Hắn chưa bao giờ từng kích động như vậy, ngay cả lúc nồng tình với Dịch Ngạn Chi, cũng chỉ là nội tâm ấm áp, bị động cảm thụ vui thích. Tình Khuynh hôn có chút hoảng loạn, Oản Oản đại khái cũng có thể đoán được, có lẽ trước đây Tình Khuynh chưa bao giờ chủ động qua, cho nên nàng ôm lấy cổ Tình Khuynh, ở trong miệng dẫn đường quấn quít lấy nhau, chia xẻ tình cảm nhiệt liệt lại ôn hòa kia, mãi đến khi hai người đều cảm thấy khó thở, ngay cả lưỡi cũng tê rần.

Oản Oản từng ngụm từng ngụm thở hổn hển, nhìn gần đôi mắt của Tình Khuynh vì động tình mà trở nên mê mang, mặc dù ánh sáng không đủ, nhưng Oản Oản xác định nhìn thấy dục vọng trong đôi mắt kia, là khát vọng của một người nam nhân đối với nữ nhân.

“Oản Oản, ta không biết, ngươi dạy ta...” Nghiêng đầu, không rõ là bởi vì không biết chuyện kia nên khẩn trương, hay là vì cảm nhận được phần cảm giác không giống bình thường kia mà kích động, giọng của Tình Khuynh hơi run run, ngay cả cánh tay cũng hơi run rẩy.

Oản Oản vuốt ve gò má Tình Khuynh, mềm mịn như đậu hủ, ngay cả nàng cũng phải ghen tị, lại phát hiện Tình Khuynh dị thường, bèn cười một tiếng, đem tất cả phức tạp ném ra sau đầu, lắc lắc đầu để thoáng thanh tỉnh, vất vả cởi bỏ quần áo đã nhăn thành một đoàn, rốt cục... Hai người cũng chân thật gặp nhau.

Cảm nhận được da thịt nóng bỏng như lửa, Tình Khuynh run càng lợi hại, hắn cũng không biết điểm khác nhau giữa nữ nhân và nam nhân, nhưng vào lúc này, hắn chẳng những nhìn thấy còn rõ ràng được chạm đến, thì ra nữ tử mảnh mai như thế, lại thơm mềm như thế, giống như một cục bột nhão, không tìm thấy ‘củ ấu’ như nam tử, giống như là có thể bao dung hết thảy, bao gồm cả hắn.

“Sao ngươi càng ngày càng run như cầy sấy vậy?” Oản Oản đỡ lấy cánh tay Tình Khuynh, bỗng nhiên cười to nói, nam nhân này vậy mà lại ngại ngùng như vậy, nàng bất ngờ a.

“Ta... Ta khó chịu...” gò má của Tình Khuynh càng đỏ, cánh tay ôm Oản Oản cũng siết chặt lại, hắn không kiên nhẫn dùng đùi cọ cọ Oản Oản, nơi đặc biệt nào đó cũng cứng rắn lên, khiến cho hắn có chút luống cuống, không biết phía dưới nên làm thế nào cho phải.

Oản Oản dở khóc dở cười cảm thụ được xúc cảm trên đùi mình làm cho người ta xấu hổ kia, đưa tay vén lên tóc dài trước trán Tình Khuynh, vươn đầu hôn một cái lên cằm của hắn, lại đặt phát quan của hắn đã sớm nghiêng lệch qua một bên.

“Oản Oản...” Cảm thụ được động tác mềm nhẹ kia, Tình Khuynh kìm lòng không được nhắm mắt lại, tay phủ lên vùng ấm áp kia, dường như giờ phút này cũng bị đắm chìm
trong cảm giác hạnh phúc.

Oản Oản chỉ cười mở ra tóc búi tóc của mình, để tóc mình và tóc hắn quyện lại một chỗ, chẳng phân biệt được ngươi ta.

“Ưm...” Nhắm mắt lại, Tình Khuynh bỗng nhiên cảm nhận được một bàn tay mềm mại nhỏ bé sờ trên lưng mình, từ từ đi xuống, gần như rung động linh hồn của hắn, cơn đói khát nào đó không biết tên, khiến hắn càng không nén được mà rung động phần hông, muốn tìm được một lối ra.

“Ngoan, nâng thân lên một chút…” Oản Oản ghé vào bên tai Tình Khuynh, ngẩng đầu dụ dỗ nói, nàng thấy bản thân giống như một lão yêu bà tàn phá mỹ thiếu niên, đang từng bước một đưa đường dẫn lối vậy.

Tình Khuynh thật nghe lời, nhỏm người lên, rất nhanh liền lộ ra lồng ngực trần, Oản Oản liếm liếm môi, mê hoặc trườn lên, vuốt ve lồng ngực trắng nõn của hắn, cùng với hai quả đỏ tươi kia, như có như không uốn lượn đi xuống. Lúc này, ngay cả Oản Oản cũng chưa phát giác, nàng đã hoàn toàn bại lộ, cả người lại không giống như thiếu nữ trầm tĩnh ngây thơ kia, ngược lại quyến rũ giống như bị nhập vào, yêu khí tứ phía, giống như tản ra mị khí trực tiếp không ngừng quấn lên người thiếu niên.

“Hazz...” Tình Khuynh ngẩng đầu lên, sợi tóc hơi hình thành một độ cong trên không trung, trước ngực đau nhói, khiến hắn càng thêm trầm mê, cũng khiến cả người hắn càng rơi vào hư không.

“Thoải mái không?” Oản Oản dùng đầu lưỡi liếm liếm lên lồng ngực Tình Khuynh, vẽ vờn vòng quanh đi xuống, mãi đến khi nam nhân này run rẩy gần như không kiềm chế được bản thân, vì khẩn trương và hưng phấn, mà dẫn tới toàn thân tinh tế dày đặc phủ lên một tầng mồ hôi.

“Cho ta... Oản Oản... Cầu ngươi...” Tình Khuynh cắn răng cầu xin nói, hắn không biết bản thân bị làm sao, tuy rằng cũng từng có cùng loại cảm giác như vậy, nhưng là Dịch Ngạn Chi chủ động, có đôi khi còn thậm chí có chút bá đạo, nhưng lúc này đối mặt là Oản Oản, nữ nhân mềm mại như nước kia, hắn thậm chí có chút không biết làm thế nào, chỉ có thể đau khổ cầu được giải thoát.

“Vậy... Hôn ta.” Giống như yêu ma mời mọc, Oản Oản từ từ nằm xuống, lộ ra thân thể còn hơi ngây ngô kia, sợi tóc đen như mực trải lên mặt đất bị bóng tối bao phủ, ánh sáng từ song cửa sổ trên đỉnh đầu chỉ vẻn vẹn đủ để chiếu lên vùng da thịt tuyết trắng, phảng phất như yêu nghiệt hiện ra từ trong bóng tối.

Tình Khuynh được chỉ dẫn, liền ôm chặt hôn xuống, miệng lưỡi quấn lấy nhau, liền hôn từ cổ xuống, thẳng đến hai cái bánh bao đã phát dục không tệ. Tình Khuynh do dự một lát, cũng hôn lên, giống như Oản Oản vừa rồi làm với mình.

Oản Oản khẽ cau mày cảm thụ được làn sóng truyền đến, thân thể này tuy rằng còn nhỏ, nhưng lại rất mẫn cảm, nếu không phải năng lực tự kiềm chế của nàng tương đối cường hãn, đã sớm đã lâm vào biển tình không thể tự thoát khỏi rồi, làm sao còn có năng lực chỉ bảo “Tiểu thụ” này. Nhưng dù là như thế, Oản Oản rất nhanh cũng rên rỉ ra tiếng, xúc cảm tinh tế khiến nàng không khỏi kéo căng thân thể.

“Đau quá, làm sao bây giờ?” Đã rơi vào mê loạn, Tình Khuynh cọ qua cọ lại, hắn đã sớm gấp đến đỏ hai mắt, muốn tìm kiếm xoa dịu ở trên người Oản Oản, nhưng nào biết càng cọ càng nóng, vừa đau vừa sung sướng. Hắn đối với cảm thụ xa lạ luôn rất cẩn thận, vốn nên nhanh chóng thoát đi, nhưng hắn luyến tiếc loại cảm thụ này, cũng luyến tiếc giai nhân trong lòng, hắn thậm chí có loại khát vọng kỳ quái muốn cắn nuốt nàng vào bụng.

Oản Oản cũng không nói nhiều, nàng tin tưởng chỉ cần Tình Khuynh là một nam nhân, sẽ có bản năng, chỉ vì giáo dục và lối sống trước đây khiến hắn rối loạn, cho nên mới luống cuống chân tay, mờ mịt như một đứa trẻ. Nàng không nói, cũng không làm gì, hai chân tự nhiên vòng lên thắt lưng của nam nhân này, dẫn đường hắn nên tiến vào thế nào, cũng không thể thật sự để người này cứ như vậy mà nghẹn chết đi.

Tình Khuynh một chút liền hiểu rõ, khẩn cấp sử dụng “Lần đầu tiên” của hắn, mà tại một khắc tiến vào kia, Tình Khuynh chấn động, nhưng Oản Oản lại muốn khóc... Tại sao ‘Thụ’ lại có kích cỡ này chứ?

“Oản Oản... Oản Oản... Chúng ta sẽ không tách ra... Sẽ không, vĩnh viễn cũng sẽ không tách ra.” Lời nói không mạch lạc, xác nhận lạc lặp đi lặp lại, giống như một lời thề khẳng định, Tình Khuynh tuân theo luật động nguyên thủy nhất, khai khẩn một vùng đất mới chỉ thuộc về mình, hắn cảm thấy mặc dù tối nay thật sự phải chết, nhưng thế giới của hắn cũng đã hoàn chỉnh, bởi vì có một nữ nhân có thể bao dung hắn sâu như vậy, tiếp nhận hắn vào trong thân thể.

Đêm khuya, trong hầm rượu lạnh như băng, tiếng rên rỉ xen lẫn da thịt va chạm, tựa như hai luồng lửa nóng, cực lực dung nhập vào đối phương, ra sức thiêu đốt, cực hạn va chạm, cho dù đến cuối cùng cháy rụi hết cũng tuyệt không buông ra...

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện