Có thể nghĩ tới chỗ này, đều không phải do Tạ Cát Tường có ý nghĩ kỳ lạ.
Mà là bởi vì phụ thân đã từng nói với nàng, những gia đình giàu có này nếu xuất hiện hung án, bất luận là giết người, cướp bóc, bắt cóc hoặc là có ác ý thương tổn, bình thường đều là gia chủ chỉ thị gia phó hoặc trực tiếp đi mua tên trộm cắp tới làm.
Bọn họ sẽ không dễ dàng ra tay.
Giống như Văn Chính Thành và Tôn Tam Lang, người chủ yếu động thủ chính là Tôn Tam Lang, toàn bộ vụ án tựa hồ đều không có quan hệ với Văn Chính Thành.
Tên trộm này xuất hiện ở Quân Khí tư, căn cứ lời khai của Vương Hải Lâm thì hắn tựa hồ như muốn đi vào hoa viên trộm tượng đá, những bức tượng đá đó có gì đâu để trộm? Vừa lớn lại vừa nặng, mặc dù thật sự có thể trộm đi ra ngoài cũng không có chỗ bán, vậy có thể bán cho ai?
Người này khẳng định đã tránh sau bức tượng đá, chỉ chờ giờ phút Phan phu nhân xuất hiện.
Nhưng mà, không biết là hắn quá không chuyên nghiệp hay là không biết nơi đó có nhiều người, cuối cùng hành động thất bại, chỉ có thể vội vàng chạy trốn.
Tạ Cát Tường nói: "Phan phu nhân thường chọn lúc Văn đại nhân trực, hẹn hò cùng Vương Hải Lâm trong hoa viên, chuyện này ta hoài nghi thậm chí không còn được xem như bí mật ở Văn gia, Xảo Tư biết, người vẫn luôn âm thầm nhìn chằm chằm Phan phu nhân như Văn Tử Hiên cũng biết, mà người mẫn cảm với mùi hương như Văn Chính Thành, chắc chắn có thể phán đoán ra mùi hương trên người phu nhân và trên người Vương Hải Lâm giống nhau, như vậy Văn Chính Thành hiển nhiên cũng biết.
"
Triệu Thụy nói bổ sung: "Tôn Tam Lang rõ việc Văn gia như lòng bàn tay, hắn cũng có thể là người biết chuyện.
"
Mọi người đều biết, Phan phu nhân cũng không cần cẩn thận, như vậy khẳng định Văn Tử Hiên biết rất rõ chuyện nhỏ phát sinh trong hoa viên.
Nhưng vì sao hắn không có nói tên trộm này là do hắn thuê?
Tạ Cát Tường lập tức có chút nghi hoặc.
"Do muội ít khi thấy mấy thanh niên mới rời ghế thư viện như thế này, bọn họ giao tiếp với người ngoài không nhiều, khoa cử lại chưa từng đổ cao," Triệu Thụy nhẹ giọng nói, "Có rất nhiều chuyện bọn họ đều không quen thuộc, tỷ như chuyện này đi, hắn muốn nói với tên trộm càng nhiều tin tức động thủ tỉ mỉ hơn, bao gồm khi phát sinh chuyện hiện trường sẽ có bao nhiêu người, sẽ xuất hiện tình huống nào, đối phương mới dễ căn cứ bố trí phương án hành động, bố trí nhân thủ.
"
Hiển nhiên, Văn Tử Hiên đã không làm như vậy.
Triệu Thụy ở Nghi Loan Tư hai năm, vô cùng rõ những việc ở chợ đen.
"Loại địa phương âm trầm kia, lại đều là hạng người hung thần ác sát, một người đọc sách trẻ tuổi non nớt như Văn Tử Hiên, lại chưa từng thấy qua trường hợp lớn nào, khẳng định rất hoảng loạn, trong lúc hoảng loạn, tin tức hắn cung cấp sẽ không hoàn chỉnh.
Tỷ như sau giờ ngọ ngày mùa hè trong hoa viên, không chỉ có riêng một mình quý phụ nhân đi dạo, còn có tình nhân to cao của quý phụ nhân, tuy rằng tình nhân này cũng không thể làm được gì, nhưng đây lại chính là sơ hở khi cung cấp thông tin, làm đối phương hạ thấp tiêu chuẩn phái người hành động, đại khái cũng hạ thấp giá cả.
"
Một phụ nhân khuê phòng, giết có gì khó?
Triệu Thụy nói càng sâu: "Đại khái là lão bản chợ đen bên kia cảm thấy, có thể lấy việc này để người mới luyện tập, nên phái một người mới không có kinh nghiệm, nhưng người mới này lại làm hỏng việc.
"
Hắn lẻn vào phía sau nha môn Quân Khí tư từ sớm, chờ trong hoa viên, kết quả khi muốn ra tay, mới phát hiện đi vào hoa viên không chỉ có một quý phụ nhân mảnh mai, mà còn một người hầu cao lớn anh tuấn.
Nhưng hắn đã lao tới, không có khả năng lại lui về, chỉ có thể rối loạn chém trên người quý phụ nhân một cái, rồi không quan tâm chạy trốn.
Có lẽ, hắn cũng chưa để ý tới tên người hầu cao lớn kia, có lẽ còn sợ hãi hơn cả hắn.
Vừa nói như thế, hướng từ Văn Tử Hiên đến Vương Hải Lâm liền thực rõ ràng.
Tạ Cát Tường căn cứ Triệu Thụy trình bày, tiếp tục suy luận: "Cho nên, khi hành động thất bại, sau khi Văn Tử Hiên bị đối phương phản hồi và khiển trách, lập tức liền biết Vương Hải Lâm chính mắt gặp tên trộm hắn thuê đi giết người, trong lòng lập tức càng thêm hoảng loạn.
"
"Cho nên, lúc chúng ta thẩm vấn hắn, hắn theo bản năng đã khai ra tên tình nhân này của Phan phu nhân, nhưng đây kỳ thật là sai lầm.
"
"Hắn muốn cho Vương Hải Lâm gánh cái nồi này, hoặc là muốn cho hắn ta dưới hoảng loạn sẽ chịu tội thay trong lúc thẩm vấn, lại cố tình quên, Vương Hải Lâm sẽ nói ra hết chân tướng.
"
Triệu Thụy thở dài: "Vẫn là còn quá trẻ.
"
Tạ Cát Tường ngẩng đầu liếc nhìn hắn một cái, nhịn không được nhẹ giọng cười: "Triệu đại nhân, ngài còn không lớn tuổi bằng Văn công tử đâu đấy, người ta tốt xấu gì cũng đã nhược quán*.
"
*nhược quán: 20 tuổi
Triệu Thụy hơi hơi nhướng mày, quay đầu nhìn về phía Tạ Cát Tường, có chút ai oán mở miệng: "Cũng đúng, người ta dù gì cũng đã cưới vợ, có phu nhân.
"
"Thật hâm mộ a.
"
Tạ Cát Tường: "! ! "
Nói phu nhân thì nói phu nhân, nhìn ta làm gì? Ta còn có thể biến ra một phu nhân cho huynh à?
Tạ Cát Tường ho nhẹ một tiếng, ngượng ngùng dời ánh mắt: "Tiếp sau đó, Vương Hải Lâm lại dời hiềm nghi tới trên người Văn đại nhân, thật ra việc này cũng có thể lý giải được.
"
Vương Hải Lâm tố giác Văn đại nhân, với lý do đơn giản nhất, chính là hắn ghen ghét Văn Chính Thành.
Ghen ghét hắn ta có thể làm phu thê danh chính ngôn thuận với Phan phu nhân, cũng oán hận hắn ta có được Phan phu nhân mà vẫn chưa thỏa mãn, còn có ngoại thất ở bên ngoài.
Tạ Cát Tường đột nhiên dừng một chút: "Theo lý mà nói, hẳn là Văn đại nhân chưa bao giờ chú ý đến người hầu ở hậu viện, chẳng lẽ bởi vì Phan phu nhân cho người hầu đi theo dõi Văn đại nhân, tra ra việc ngoại thất mới khiến Văn đại nhân phát hiện, lúc này mới ý thức được tên người hầu này có quan hệ không rõ ràng với Phan phu nhân?"
Như thế rất có khả năng.
Nói tới đây, Tạ Cát Tường không khỏi thở dài: "Cho nên nói, vẫn đừng nên làm mấy chuyện mờ ám, chỉ cần làm, lập tức sẽ lưu lại manh mối.
"
Triệu Thụy mở quạt xếp ra, nhẹ nhàng phẩy phẩy gió.
"Nói như thế, chỉ còn lại mối liên hệ giữa Xảo Tư và Văn đại thiếu gia.
"
Tạ Cát Tường nói: "Ta luôn cảm thấy, quan hệ giữa hai người bọn họ chính là hộp nhân sâm kia.
"
Hộp đựng nhân sâm với một ít bột tì - sương* được giấu trên kệ ở sương phòng, đều mơ hồ có liên quan đến cái chết của Lưu Tam công tử, tì - sương không có khả năng do Văn Tử Hiên bỏ vào trong hộp nhân sâm, có thể khẳng định chắc chắn việc này, như vậy người bỏ thuốc chính là những người có thể ra vào chủ viện.
*tì sương: thạch tín
Tạ Cát Tường đếm trên đầu ngón tay nói: "Văn đại nhân, Tôn quản gia, Xảo Tư, còn có các người hầu khác ở chủ viện, đều có thể ra vào chủ viện.
"
"Văn Chính Thành và Tôn Tam Lang không có khả năng hạ độc, bọn họ đã có kế hoạch chặt chẽ tỉ mỉ, chỉ cần dựa theo kế hoạch thực hiện, là có thể không có kẽ hở, căn bản không cần làm điều thừa, cho nên! ! "
Ánh mắt Tạ Cát Tường sáng lên.
"Cho nên nói, Xảo Tư mới là người có khả năng hạ độc nhất.
"
Nàng nói như thế, đôi mắt tươi đẹp như