Khi xác định được nguyên nhân chết, mấy người đều thoáng nhẹ thở ra.
Hình Cửu Niên lại tiếp tục xác định điểm chảy máu trên thân người chết một chút, cẩn thận vẽ vào sơ đồ trên Nghiệm Thi Cách mục.
Tạ Cát Tường hỏi: "Hình đại nhân, có thể xác định người chết là Phan phu nhân không?"
Trên đường tới đây, Hình Cửu Niên đã nắm đại khái về vụ án, cũng biết giam chính phu nhân Quân Khí tư mất tích, hắn vừa đến hiện trường liền bắt đầu nghiệm thi, vẫn luôn bận rộn đến bây giờ.
Xác định nguyên nhân chết, nhưng có phải giam chính phu nhân hay không, Hình Cửu Niên lại không thể xác định.
"Chỉ có thể khẳng định người chết là nữ nhân, tuổi vượt qua hai mươi, thân cao khoảng năm thước*, chưa từng mang thai, còn nhiều hơn nữa thì không cách nào xem xét được.
"
*1 thước = 0.
33m => 5 thước = 1.
65m
Tạ Cát Tường thở dài: "Phan phu nhân xác thật cũng cao cỡ đó, cũng chưa từng mang thai, nhưng nàng năm nay đã 37 38 tuổi, xác thực không thể phán đoán.
"
Hình Cửu Niên gật gật đầu, hắn vội vàng viết vào Nghiệm Thi Cách mục, lúc này mới cùng mọi người về lại lều trại.
"Người chết bị cháy quá nặng, đã hoàn toàn thay đổi, tóc và ngón tay đều không thể tìm được, thân thể chỉ còn khung xương, dựa vào đó, ta chỉ có thể cẩn thận kiểm tra lại một lần, nhìn xem có manh mối nào khác hay không.
"
Hình Cửu Niên rất nghiêm cẩn: "Nhưng người chết có phải Phan phu nhân hay không, tạm thời ta không thể kết luận, chỉ có thể nói không loại trừ khả năng này.
"
Kết quả này, Tạ Cát Tường và Triệu Thụy đều không ngoài ý muốn.
Hai người từ lều trại ra ngoài, cởi áo khoác trên người ra, Triệu Thụy dừng một chút, nói: "Đi chủ viện.
"
Tạ Cát Tường ngẩng đầu nhìn hắn.
Triệu Thụy thực đạm nhiên: "Nếu Văn đại nhân tự mình tới báo án, nói thê tử hắn mất tích, hiện tại lại liên quan vào vụ án mưu sát, như vậy điều tra chủ viện cũng là việc hợp lý, hơn nữa, có lẽ việc này cũng liên quan đến Quân Khí tư, Văn Chính Thành sẽ không cản trở.
"
Văn Chính Thành giữ chức vụ rất quan trọng, hắn nắm giữ quân bị của cả Yến Kinh và vùng phụ cận, nhà hắn xảy ra chuyện, bất luận đối với hắn hay là đối với toàn bộ Yến Kinh, đối với Thánh Thượng, đều có ảnh hưởng.
Cho nên khi Phan phu nhân mới vừa mất tích, Văn Chính Thành liền báo án, muốn cho Hộ Thành Tư tham gia điều tra.
Nếu Quân Khí tư xảy ra chuyện, Văn Chính Thành không gánh vác nổi trách nhiệm.
Hai người từ phòng chứa củi đi về phía trước, một đường vòng qua hai chỗ sân, cuối cùng đi tới chủ viện phía trước.
Trong nhà xảy ra chuyện lớn như vậy, Văn Chính Thành cũng không còn tâm tư đi nha môn làm việc, đã tìm giam phó làm thay hắn.
Khi Triệu Thụy và Tạ Cát Tường được mời vào chủ viện, phát hiện Văn Chính Thành đang ngồi phát ngốc trong sảnh chính.
Nơi này vốn chính là phía sau nha môn Quân Khí tư, viện có chút cũ kĩ, dụng cụ cũng đều là do ban đầu lưu lại, Văn Chính Thành hiển nhiên không có thêm vào.
Toàn bộ chủ viện thoạt nhìn có chút cũ nát, bất quá lại rất sạch sẽ, bố trí cũng tính ấm áp, chứng tỏ Phan phu nhân rất để tâm quán xuyến cái nhà này.
Hai người đều đã đi đến trước mặt Văn Chính Thành, nhưng hắn cũng không có chú ý tới, vẫn là Triệu Thụy mở miệng đánh tỉnh hắn.
"Văn đại nhân.
"
Không biết vì sao Văn Chính Thành có chút run run, ngẩng đầu nhìn về phía Triệu Thụy, trong mắt có đầy tơ máu.
"Triệu đại nhân," Văn Chính Thành hốt hoảng đứng dậy, cười khổ nói, "Làm ngươi chế giễu.
"
Hắn nôn nóng như thế, không giống như giả bộ, nhưng vì đã biết hắn có ngoại thất khác, khiến cho Tạ Cát Tường và Triệu Thụy nghĩ không ra.
Có lẽ, tình cảm Văn đại nhân đối với Phan phu nhân là thật, chỉ là ngăn không được thói ong bướm của mình?
Hai người liếc nhìn nhau, Triệu Thụy liền trực tiếp ngồi vào trước mặt Văn Chính Thành.
"Văn đại nhân, vừa rồi nhất đẳng ngỗ tác của Cao Đào Tư đã tới, nghiệm thi cho xác chết trong phòng chứa củi, trước mắt vẫn chưa xác định được thân phận người chết, bất quá! ! "
Văn Chính Thành cất tiếng hỏi: "Bất quá cái gì?"
Những lời này của hắn đều như thét lên, nói xong mới ý thức được mình thất thố, lập tức che mặt cười khổ.
Triệu Thụy tựa hồ rất thông cảm với thái độ của hắn, còn vỗ vỗ vai hắn: "Bất quá có thể xác định, người chết là nữ! ! Thân hình cũng có chút tương tự với Phan phu nhân.
"
Hắn nói như thế, cảm nhận được thân thể Văn Chính Thành dưới lòng bàn tay đang run rẩy.
Văn đại nhân này, vừa rồi khi bị dò hỏi ở nha môn phía trước, thoạt nhìn cũng không có khẩn trương như vậy, cho đến hiện tại, hắn đột nhiên lại lo âu khẩn trương, cũng không biết rốt cuộc là vì sao.
"Người! ! người này có thể là nội tử sao? Hay là có thể cẩn thận tra lại, nhìn xem còn có manh mối nào khác hay không?" Văn Chính Thành hỏi.
Sắc mặt hắn trắng bệch, thanh âm cũng mang theo run rẩy, tựa hồ không muốn tin tưởng lời Triệu Thụy nói.
"Xác thật như thế, vì để điều tra rõ thân phân người chết, cũng vì có thể mau chóng tìm được Phan phu nhân, bản quan yêu cầu cần tra soát phòng ngủ trong viện của đại nhân một chút, không biết đại nhân đồng ý không?"
Ban đầu Văn Chính Thành có vẻ như nghe không hiểu ý tứ của hắn, một lát sau mới chần chờ nói: "Này! ! Nhất định phải lục soát?"
Triệu Thụy gật gật đầu: "Đúng vậy, chỉ có kiểm tra đơn giản, xem thói quen ngày thường của Phan phu nhân, mới có thể xác định nàng ở nơi nào.
"
Văn Chính Thành có chút mệt mỏi, hắn thở dài một tiếng: "Tra đi, làm phiền Triệu đại nhân, xin Triệu đại nhân tận lực tìm được nội tử, nếu không ta! ! "
Nếu không hắn thật sự không biết nên làm thế nào cho phải.
Triệu Thụy lại vỗ vỗ vai của hắn, lúc này mới đứng dậy, nhìn thoáng qua Xảo Tư vẫn luôn canh giữ ở chủ viện.
Tạ Cát Tường cười nói: "Xảo Tư cô nương, ngươi dẫn chúng ta lên lầu xem xét đi.
"
Xảo Tư gật gật đầu, mang theo hai người cùng nhau lên lầu hai.
Bởi vì phía sau nha môn Quân Khí tư có chút nhỏ hẹp, cho nên các viện đều xây ba tầng, chủ viện cũng là như thế.
Lầu một là sảnh chính, nhã thất, còn lại lầu hai là phòng ngủ, lầu ba mới là thư phòng.
Trước đó đã biết Phan phu nhân cũng không thích đọc sách, bởi vậy hai người cũng không nhất định phải đi thư phòng, chỉ đi vào phòng ngủ.
Nơi này mới là địa bàn của Phan phu nhân.
*** Truyện chỉ đăng tại .
wattpad.
com/user/nhamy111***
Gian ngoài của lầu hai là một sương phòng rất lớn, bên trong chất đầy xiêm y đệm chăn, Tạ Cát Tường xem xét sơ qua, y phục nhìn đều rất phức tạp hoa lệ, hiển nhiên Phan phu nhân là một nữ nhân rất tinh xảo.
Xảo Tư thấy Tạ Cát Tường chú ý tới sương phòng, liền nói: "Phu nhân, phu nhân rất thích mua thêm xiêm y, lão gia cũng rất sủng ái phu nhân, không hề hạn chế phu nhân tiêu phí.
"
Tạ Cát Tường gật đầu, tỏ vẻ mình hiểu rõ.
Bước ra khỏi sương phòng, mới là phòng ngủ của Phan phu nhân cùng Văn đại nhân.
Nơi này cũng chia hai gian trong ngoài, bên ngoài là nhã thất, dùng bình phong 4 tấm ngăn cách với phòng trong.
Tạ Cát Tường tùy ý nhìn qua, bức bình phong kia chỉ là vật bài trí bình thường, cũng không tính quá quý báu.
Nhã thất ở gian ngoài bày một bộ bàn trà, một phía còn lại là giá đỡ sách cùng án thư nhỏ, Tạ Cát Tường đơn giản nhìn qua, cũng chưa thấy manh mối nào.
Đến khi vào phòng trong, Tạ Cát Tường liền đi thẳng đến bàn trang điểm.
Xảo Tư đi theo bên cạnh Tạ Cát Tường, thấy tay chân Tạ Cát Tường đều thực sạch