"Tại sao tôi phải giúp ông?" - Lục Băng Thanh nhíu mày hỏi.
Doãn Danh đáp:"Ông sẽ giúp tôi, tôi thấy không ai muốn Lục Vũ Thần và Doãn Mộ Tư kết thúc cuộc hôn nhân này hơn ông."
"Bất luận so với bất cứ kẻ nào, ông chính là người muốn lấy mạng Doãn Sâm nhất."
Lục Băng Thanh cười khẩy:"Hiện tại Doãn thị nằm trong tay Lục Vũ Thần, con gái của Doãn Sâm cũng nằm trong tay con trai tôi, đợi một ngày Doãn Sâm tỉnh lại, đây không phải là trả thù tốt nhất sao?"
"Ông tự hiểu rõ con trai của ông.
Lục Vũ Thần tuy nóng nảy nhưng làm việc gì cũng có điểm mấu chốt của hắn, nó sẽ không đụng vào Doãn thị, càng sau này sẽ càng phát sinh với Doãn Mộ Tư.
Đến sau cùng khi Doãn Sâm tỉnh lại, ông sẽq khiến Lục Vũ Thần ác cảm với ông, cho nên tốt nhất là ông hợp tác với tôi."
Lục Băng Thanh tự hào về Lục Vũ Thần nắm được Lục gia, thâm tâm Lục Vũ Thần cũng kính trọng người cha này.
Cho nên tất cả những bí mật xấu xa ông ta đều chôn giấu, nếu một ngày khui ra, chỉ sợ cha con trở mặt.
Ông ta rót một ly trà, từ từ thưởng thức hết cả ly mới đáp:"Ông muốn làm gì thì làm, không cần lo lắng về Lục Vũ Thần."
Sau kho Doãn Danh rời đi, Bạch Mai từ bên trong đi ra, nhìn Lục Băng Thanh với ánh mắt sắc bén:"Mộ Mộ dù gì cũng là con dâu của ông, ông lại muốn giúp người khác giết cha con nhà nó."
Sau bao nhiêu năm, sự tàn nhẫn vẫn không thay đổi.
Lục Băng Thanh thản nhiên cười lạnh:"Tôi chưa từng cưới cô ta cho Vũ Thần, nhưng hiện tại Vũ Thần cũng không còn quan tâm đến cô ta."
Doãn Mộ Tư là con gái của Doãn Sâm, mà Doãn Sâm là kẻ thù của ông ta, vậy nên ông ta không bao giờ công nhận thân phận con dâu đó.
Nếu Doãn Danh không xuất hiện, ông ta cũng sẽ tìm cách khiến bọn chúng ly hôn.
Sau khi đến tìm Lục Băng Thanh, Doãn Danh liền đến tìm em rễ là Bạch Huy Thảo, tuy Bạch Huy Thảo đã bị Lục Vũ Thần đuổi ra khỏi Doãn thị, nhưng cổ phiếu của ông ta ở Doãn thị vẫn còn.
Ngoài ra Doãn Tu Thành ở nước ngoài cũng âm thầm thu mua cổ phần Doãn thị, việc của Doãn thị cũng điều tra nắm rõ trong lòng bàn tay.
Chỉ cần Doãn Sâm và Doãn Mộ Tư chết, Doãn Tu Thành sẽ là người thừa kế thích hợp.
Bạch Phi Tinh nghe lén được cuộc nói chuyện này, biết được Doãn Mộ Tư bị đuổi ra khỏi Lục gia, tập đoàn Doãn thị khó mà giữ được, ngay cả tính mạng cũng không đảm bảo, cô ta vô cùng vui vẻ kích động, vậy là cuối cùng cái gai trong mắt cũng gỡ bỏ.
Cô ta nhanh chóng báo tin cho Bạch Giai Giai, hiện tại Bạch gia sắp làm thông gia với Cố gia, gia thế tứ trụ của Nam Sơn, sắp tới anh họ Doãn Tu Thành thau tóm Doãn thị, giá trị của Bạch gia sẽ lên tầm cao mới, một kẻ như Doãn Mộ Tư không thể xem thường bọn họ.
Chỉ trong một đêm, tin tức Doãn Mộ Tư bị Lục Vũ Thần đuổi ra khỏi Lục gja bị phát ra, tất cả Nam Sơn đều biết rõ.
Sáng hôm sau, Hàn Dĩnh và Từ Oánh cuối cùng cũng biết chuyện, sau đó liền hẹn Doãn Mộ Tư ra ngoài cùng nhau tìm cách.
Họ tập trung tại nhà của Hàn Dĩnh, Doãn Mộ Tư kể lại tường tận mọi chuyện, Hàn Dĩnh là người tính tình điềm đạm, nhưng Từ Oánh thì rất nóng nảy.
Từ Oánh liền giận dữ:"Cmn Lục hỗn đản, rõ ràng hắn là có tật giật mình.
Hắn đuổi cậu đi như vậy, Doãn thị phải làm sao đây."
Doãn Mộ Tư:"Chúng tớ chỉ là hôn nhân hợp đồng, hắn giận tớ không tin tưởng nhưng lại không cho tớ câu giải thích hợp lý.
Tớ quyết định rồi, lần này tự tớ sẽ giải quyết chuyện của Doãn thị, Từ Oánh cậu không biết về doanh nghiệp nhưng Hàn Dĩnh, cậu có thể giúp tớ không?"
Hàn Dĩnh đáp:"Mộ Mộ, tớ cũng không nắm vững về kinh doanh thương nghiệp, nhưng tớ sẽ cùng cậu cố gắng hết sức."
Từ Oánh lại nói:"Cậu và Lục Vũ Thần sẽ ly hôn sao?"
Doãn Mộ Tư suy nghĩ mấy giây rồi gật đầu:"Có lẽ phải kết thúc rồi, anh ta đã tuyệt tình bỏ rơi tớ, tớ cũng không muốn phải rơi vào cái hố sâu không đáy đó."
Cả ba cùng ngồi nói chuyện về Doãn thị thêm mấy câu, Hàn Dĩnh nói gần đây Cố Triết cũng hoàn toàn tách khỏi cuộc sống của cô ấy.
Điện thoại của Từ Oanh vang lên, ánh mắt của Từ Oánh long lên hạnh phúc, nhìn vào liền đoán được là ai gọi đến.
Nói chuyện mấy phút, Từ Oánh đi vào bên trong, gương mặt vô cùng hào hứng:"Mộ Mộ, Dĩnh Dĩnh… Jack nói tối nay muốn mời chúng ta ăn cơm, lần trước đã không ra mắt tử tế rồi."
Doãn Mộ Tư gật đầu, Hàn Dĩnh cũng muốn ra ngoài cho khuây khỏa, nên cũng đồng ý.
Doãn Mộ Tư quay về Doãn gia,