Bên phòng bao bên cạnh, Hàn Dĩnh đứng ngồi không yên lo nghĩ liệu Doãn Mộ Tư có chống lại Cố Triết hay không?
Cô cũng tự biết anh trai cô sẽ ra mặt, nhưng quan hệ giữa anh trai cô và Cố Triết thật sự không tiện ra mặt cho Mộ Mộ.
Cô nhìn Sandy ngồi bên cạnh liền nói:"Anh qua đó xem sao?"
Sandy gật đầu:"Trả phí trước."
Hàn Dĩnh rụt người lại, cái tên b/iến thái này:"Tôi đang mang thai."
Sandy cười tà gian:"Phụ nữ mang thai vẫn trả phí được, em không biết lúc mang thai là lúc nhạy cảm nhất, khiến em dễ dàng lên đ.ỉnh."
Hàn Dĩnh thật sự muốn năm ngón tay dán lên mặt Sandy, nhưng cô không thèm chấp tên điên này, rồi cô sẽ tìm cách đuổi anh ta đi.
"Tôi đi vệ sinh."
Phụ nữ mang thai rất hay muốn đi vệ sinh, trong phòng bao có nhà vệ sinh riêng, cô lườm hắn một cái rồi đứng lên bước đi.
Hàn Dĩnh đi vệ sinh xong, vừa bước ra bồn rửa tay liền nghe một tiếng "Cạch"
Cô xoay người, nhìn thấy Sandy đã khóa trái cửa ra vào của toilet, ánh mắt anh ta chăm chú nhìn ngắm cô.
Hàn Dĩnh nghiến răng nghiến lợi:"Sandy, anh đừng có…"
Cô còn chưa nói hết câu, Sandy đã chặn cô lại bằng bờ môi của mình.
Hắn lúc nào cũng vậy, thích là làm, không kịp cho cô cơ hội từ chối.
Nụ hôn của hắn vô cùng ngọt ngào mang theo say đắm, không cho cô thoát ra.
Khi hắn hôn vào cổ cô, Hàn Dĩnh liền muốn phản kháng:"Sandy, ở đây không được… sẽ rất nhanh có người vào."
Sandy rời đôi môi ra khỏi cổ cô, thanh âm khàn khàn:"Đừng lo, bên kia còn lâu mới giải quyết xong."
"Khi nãy nghe nói em muốn đổi gió đến khách sạn? Tôi không thích khách sạn, rất nhàm chán… chúng ta chơi trò k/ích thích ở nơi này còn tốt hơn."
Hàn Dĩnh trợn to mắt, tên điên này còn biết đọc khẩu hình?
"Vô sỉ, mau buông tôi ra."
Hàn Dĩnh hôm nay mặc áo sơ mi trắng, kèm chiếc váy chân dài màu xanh đậm, tóc dài xõa ra, thoạt nhìn như một nữ sinh vô cùng xinh đẹp.
Sandy đã chú ý đến bộ dạng này của cô từ khi lên xe, muốn xe chấn một lần nhưng sợ trễ giờ thì cô sẽ không vui.
Nhưng bọn người kia bắt họ bên này đợi, không cho tham gia trò vui… anh nên tự tìm thú vui của hai người.
Nữ sinh Hàn Dĩnh lúc này không còn ra dáng nữ sinh, cúc áo đã bị mở ra hết, ngồi trên thành bồn rửa mặt, chiếc váy thun cũng bị kéo lên thật cao.
Nữ sinh vừa bị đôi môi ngậm lấy phần nhô lên trên cao, vừa bị động chạm cánh hoa bên dưới.
Hai chân Hàn Dĩnh bị tách ra, ở giữa đã bị Sandy chen vào, bộ dạng vô cùng k/ích thích.
Nút áo sơ mi mở ra, khoe ra một bầu n.gực to lớn trần tr/ụi liền bại lộ trong không khí, Sandy chôn đầu trước ngực cô, cứ như một đứa trẻ đang ngậm lấy phần phiến hồng xinh đẹp cứng như hạt đậu.
"Ưm…Sandy… ngừng lại đi… tôi sợ."
Sandy hơi thở thở hỗn hểnh:"Đừng sợ, anh sẽ nhẹ nhàng."
Không đợi cô trả lời, hắn liền mang vật thô cứng to lớn rút ra khỏi quần, không cởi ra hết chỉ vừa đủ để dùng.
Anh nhắm vào điểm mẫn cảm của cô mà đâm vào, hạt trân châu phía trước cũng bị xo,a nắn, Hàn Dĩnh không chịu được sự kí/ch thích này, vừa mới động cơ thể đã rất nhạy cảm mà đ/ạt c/ao trào.
Đúng như hắn nói, việc mang thai khiến cô thật sự ham m/uốn nhiều hơn lúc bình thường.
Sandy sao có thể buông tha cô, sức động ở eo ngày càng dùng sức, vật thô to bên trong cơ thể cô tiếp tục quấy phá, giày vò không ngừng nghĩ.
Sandy dễ dàng tìm được điểm G nhạy cảm của cô rồi dùng sức mà đâm chọc vào nơi đó không thôi.
Kí/ch thích này khiến Hàn Dĩnh không nhịn được mà run lên, tiếng rê/n rỉ trong miệng cùng càng lúc càng lớn hơn.
"Sandy, sâu quá… chậm một chút thôi… tôi chịu không nổi…ưm…a…."
Mỗi tế bào bên trong cô như đang gào thét chủ nhân rằng không thể chịu nổi nữa.
Cánh hoa nhỏ bên dưới nhạy cảm đến mức không thể chịu được sự kí/ch thích như vậy, trên từng cánh hóa đã bị vật thô lớn căng cứng kia ép ra từng bọt mép, mật ngọt không ngừng trào ra theo từng nhịp trượt ra chảy xuống thành bồn thành một mảng.
Sandy nghe tiếng r/ên rỉ liền không nhịn được, một cái đâm thật sâu của hắn khiến Hàn Dĩnh giật một cái, kh/oái cảm đạt tới đỉnh điểm, mật ngọt trào ra không ngừng nghỉ.
"Em tin tôi chưa? Không sao cả, chỉ có thể mang em lên thiên đàng của sự sung sướng mà thôi."
Sandy khẽ cười, sau đó lại hôn vào đôi môi của cô, sau đó cắn vào vành tai cô:"Nhưng chưa đủ đâu."
Hắn nói xong liền rút vật thô cứng to lớn kia ra khỏi cánh hoa đang giữ lấy, bế Hàn Dĩnh xuống khỏi bồn rửa tay, muốn cô xoay người lại.
Hàn Dĩnh lúc này sự ham mu/ốn lên đến cao trào, cô nhìn vật thô cứng kia đang dính đầy mật ngọt trơn trượt, cô liền xoay người lại, hai tay vịnh vào thành bồn, người cúi xuống.
Chiếc váy thun đã bị kéo thật cao, Sandy liền kéo lên đến