Doãn Mộ Tư đến Doãn thị giải quyết một số giấy tờ, từ khi Doãn Danh không còn, tình hình Doãn thị cô cũng đã từ từ nắm được, lại còn có anh Thương Nguyên cho cô mượn vài nhân tài kiệt xuất đến Doãn thị làm việc khiến cô hiện tại đã dễ thở hơn nhiều.
Buổi trưa, cô nhận được thông tin từ Hoàng Tước, xe đua của cô dùng để tham gia cuộc thi vừa về đến Hoàng Tước, Doãn Mộ Tư liền hào hứng, quay về Doãn gia đón Từ Oánh đi đến Hoàng Tước.
Trình Khải đưa cô đến nhận xe, nói một chút về cuộc thi sắp tới, hiện đã có tay đua kiệt xuất quốc tế quay về nước tham gia.
Lần này e là quán quân khó dành, khuyên cô có thể trong top 3 là có thể vực dậy Hoàng Tước, không nên cố sức.
Doãn Mộ Tư nhìn con chiến hạm của mình liền ngứa ngáy tay chân, Từ Oánh cũng chọn một con xe khác, cả hai liền vợt vài vòng.
Từ phía xa một chiếc xe đua khác chậm rãi lái đến.
Hắn cởi nón bảo hiểm, như đang đợi ai đó.
Từ Oánh nhìn thấy nam thần trong lòng liền quay sang Doãn Mộ Tư hét lên:"Mộ Mộ, người kia là chiến thần Dương Tân, người mà Trình Khải vừa nhắc, vậy mà anh ta xuất hiện ở đây."
Doãn Mộ Tư nhìn hắn, oan gia ngõ hẹp.
Cô không lưu tình lái xe vụt qua hắn, Từ Oánh cũng tiếc nuối chạy theo.
Thật ra là Doãn Mộ Tư muốn bỏ chạy, lần đó vì Tống Tư Hàn mà gây ra không ít oán giận trong lòng hắn ta.
Dù sao hắn cũng là bại tướng dưới tay cô, cô còn…
Nghĩ đến cảnh hắn ta nghiến răng nghiến lợi nhìn cô nữa năm trước, Doãn Mộ Tư cảm thấy hắn ta lần này về nước, nhất định là muốn tính toán món nợ cũ với cô.
Dương Tân đội lên mũ bảo hiểm, ngồi lên xe nhìn hướng Doãn Mộ Tư xông tới.
Chiếc xe của cô liên tục bị hắn đâm vào từ phía sau, nếu không cứng lái như cô đã bị ngã từ khi nào.
Từ Oánh nói:"Mộ Mộ, anh ta muốn bức cậu so tài."
Từ sau khi bại trận dưới tay cô, Dương Tân giận đến tái mặt, sau khi quay về Nam Sơn liền nhận được tin tức về cô, biết cô ta muốn thi cuộc thi lần này liền đăng ký.
Nghĩ đến chiếc xe của mình bị cô phá nát, trong lòng nghiến răng nghiến lợi.
Từ nhỏ đến lớn hắn chưa từng bị ủy khuất như vậy, hắn từng thề khi gặp lại cô, hắn nhất định nghiền nát cô.
Chiếc xe phía sau Doãn Mộ Tư dường như rất phẫn nộ, Từ Oánh xanh mặt nói:"Mộ Mộ, cậu đắc tội với đại thần cái gì, nếu là chuyện nhỏ thì chúng ta cùng dừng lại xin lỗi anh ấy, cậu ủy khuất nghe anh ta giáo huấn một chút."
Hắn ta là đại thần trong giới, xem như ưu tú trong nước, nhận một chút giáo huấn cũng không cho là thiệt thòi.
Doãn Mộ Tư hất mặt:"Cậu nghĩ có thể không?"
Từ Oánh:"..."
Chắc là không rồi.
Doãn Mộ Tư nhìn Từ Oánh liền nói:"Chắc là không thể không nể mặt rồi… Oánh Oánh, tớ lên trước."
Doãn Mộ Tư vặn tay ga, nhóng lên một cái trực tiếp chạy về phía trước.
Dương Tân nhếch môi, lập tức nhấn ga đuổi theo, tiếng động cơ gầm rú khiến mọi người trên khán đài chú ý.
Từ Oánh cho xe vào làn an toàn, nhìn tốc độ này liền hãi hùng:"Mộ Mộ, nếu không thì cậu đầu hàng trước đại thần cũng không quá ủy khuất mà."
Xe của Dương Tân luôn theo sát xe của Doãn Mộ Tư ở phía sau, hai chiếc xe rượt đuổi nhau với tốc độ kinh ngạc.
Doãn Mộ Tư nhớ lần đó, cô là người ở phía sau đuổi theo hắn, lần này lại là hắn ở phía sau đuổi theo cô.
Bất quá trước kia là không có ai chứng kiến, cô liền đâm nát xe hắn, hôm nay ở đây bao nhiêu người, hắn chắc sẽ không lỗ mãng mà mất đi danh tiếng.
Là hắn cố ý, chắc chắn là cố ý.
Doãn Mộ Tư cán đích trước, chỉ hai giây sau Dương Tân đậu ngay sau đuôi cô, hắn còn không tắt máy.
Từ Oánh hét lên:"Mộ Mộ, thắng rồi."
Doãn Mộ Tư kích động không kém, muốn vẫy tay với Từ Oánh thì "Ầm" một tiếng từ phía sau khiến cô nhào cả người lên phía trước, như muốn ôm lấy chiếc xe, đầu óc choáng váng, xe ngã xuống đất, cô nhanh chân lăn ra xa.
Hắn cố tình đụng.
Doãn Mộ Tư còn chưa kịp hoàn hồn thì "ầm" thêm một cái..
lực chiến rất mạnh, chiếc xe yêu quý của Hoàng Tước văng tận tường nát bét.
"Xe của tôi."
Doãn Mộ Tư nằm trên sàn còn chưa kịp đứng lên, sững sờ nhìn chiếc xe bị hủy:"Dương Tân, tôi sẽ giết anh."
Nghe tiếng hét của Doãn Mộ Tư, tâm tình của Dương Tân mới tốt lên một chút, lúc này mới tắt máy rời khỏi xe.
Chiếc xe này đặc biệt chuẩn bị một thời gian dài để cô tham gia cuộc thi, hôm nay hắn ta liền hủy, nghĩa là cô sẽ không có xe?
Lúc này, Dương Tân liếc nhìn chiếc xe bể nát với bộ đang hả hê, đắc ý nói:"Quân tử trả thù, nửa năm là đủ."
Doãn Mộ Tư lớn tiếng gầm thét:"CMN anh có điên không, đây là xe đua của tôi."
Dương Tân nhếch môi:"Cô hủy xe của tôi, tôi hủy xe của cô, đây là ăn miếng trả miếng."
"Đây chỉ mới là cảnh cáo, đợi gặp nhau ở cuộc thi, tôi sẽ nghiền nát cô."
Doãn Mộ Tư:"Đứng lại."
Cô nắm hai đấm thành quyền muốn đánh cho hắn một trận, gương mặt đằng đằng sát khí lao về phía Dương Tân.
Dương Tân chỉ kịp xoay người nhìn lại đã bị Doãn Mộ Tư nâng người lên không trung, xoay một cái, đá thẳng vào gương mặt của Dương Tân khiến hắn bất ngờ không kịp né mà ngã lăn xuống đất.
Người của Dương Tân kéo đến cũng đông, hắn đứng lên ra dấu cho bọn họ dừng lại, ánh mắt nhìn Doãn Mộ Tư đầy sắc bén, sau đó xoay lưng rời đi.
Từ Oánh chạy đến, nhìn chiếc xe bị hủy liền nói:"Làm sao đây, đây là chiếc xe Lục Vũ Thần đặc biệt nhập về cho cuộc thi, hắn biết cậu mang đi làm ra dạng này, có bóp chết cậu không?"
Doãn Mộ Tư:"..."
Từ Oánh lại nói:"Hay cậu hỏi anh ta xem còn chiếc nào dự bị không? Hoặc bây giờ gửi một chiếc bằng đường hàng không liệu có kịp không?"
Doãn Mộ Tư cáu kỉnh:"Tớ không muốn gặp anh ta, tìm anh ta vì chuyện này chỉ khiến anh sỉ nhục… chúng ta còn cách nào không"
"Cậu không tìm, anh ta cũng vì chuyện này mà tìm cậu?"
Doãn Mộ Tư nhìn chiếc xe lắc đầu:"Không có khả năng, chiếc xe này cũng không quá đắt đến mức anh ta tìm mình tính sổ."
Giọng nói Từ Oánh đầy bi quan:"Cứ mang xe về trước, báo cáo với Hoàng Tước từ từ giải quyết."
Trình Khải nhìn chiếc xe thì nhăn mặt, sau đó cũng chỉ hỏi một chút tình hình, liền nói bên Hoàng Tước sẽ báo với ông chủ và tự giải quyết.
Khi quay về Doãn gia trời đã về chiều, Từ Oánh cứ thế ở Doãn gia không chịu quay về nhà, thì ra là cha mẹ của Từ Oánh bắt cô đi xem mắt nên cô quyết ẩn náu nhà Doãn Mộ Tư.
Buổi tối, Doãn Mộ Tư đang ngồi đọc sách ở phòng làm việc liền nhận được cuộc gọi đến.
Nhìn dãy số quen mắt… không phải đúng như Từ Oánh nói, cô làm hư xe liền gọi đến hỏi tội.
Cô nghe máy:"Lục bang chủ, chuyện chiếc xe tôi thật xin lỗi, tôi sẽ bồi thường theo giá thị trường."
Doãn Mộ Tư sợ bị sỉ nhục, mau lẹ mở miệng trước.
Vừa mới ly hôn, đã phá của của chồng cũ, thật mất mặt.
"Cô không sao chứ?"
Cô đang muốn dùng thêm một chút thái độ thành khẩn nhận lỗi thì nghe thấy thanh âm quen thuộc vang lên.
Cô ngẩng người:"Tôi… tôi không sao."
Giọng nói trầm thấp quen thuộc lại vang lên:"Có bị thương không?"
Hai tay cô siết chặt lại:"Không, tôi không có bị thương, sẽ không ảnh hưởng đến trận đấu."
Chẳng những không bị sỉ nhục, mà hắn còn đang quan tâm cô có bị thương không?
"Dương Tân cố ý đụng cô?"
Doãn Mộ Tư ậm ừ:"Cũng chỉ là ân oán cá nhân, bất quá lỗi cũng chỉ nên là tại tôi."
"Là ân oán gì?"
Doãn Mộ Tư:"..."
Loại chuyện này hắn cũng muốn quản.
Giọng nói Lục Vũ Thần lại vang lên:"Không muốn nói thì thôi đi."
Doãn Mộ Tư thở phào nhẹ nhõm, dù sao chuyện liên quan đến Tống Tư Hàn chắc hắn cũng không muốn nghe, còn có thể tức giận.
Nhưng giọng nói lại vang lên:"Tôi sẽ cho người điều tra."
Loại sự tình ân oán cá nhân này mà hắn cũng muốn tra? Dù hiện tại ở Hoàng Tước hắn là sếp của cô, nhưng chuyện cá nhân cũng không có quyền can thiệp.
"Còn không nói, vậy đến Hoàng Tước xem những xe có sẵn tùy ý chọn."
Doãn Mộ Tư vội mở miệng:"Đừng cúp máy, tôi nói cho anh, nói ngay đây."
Vậy nên Doãn Mộ Tư nhắm mắt lại và kể lại đoạn thời gian tươi đẹp giữa cô và bạn trai cũ cho chồng cũ nghe.
Chuyện này thật chỉ có một mình Doãn Mộ Tư làm được.
"Nhưng tất cả đều là quá khứ rồi…"
Bên kia vẫn rất lâu không có trả lời.
"Alo?"
Doãn Mộ Tư không khỏi nghi ngờ:"Anh ngủ rồi sao, Lục bang chủ."
Vẫn không có ai trả lời.
Doãn Mộ Tư cau mày:"Anh ta có nghe mình kể không vậy?"
Lúc này bên kia mới vang lên:"Tôi nghe thấy rồi."
Doãn Mộ Tư:"..."
"Vậy sao không trả lời tôi?"
Lục Vũ Thần:"Vừa rồi tôi đang thay quần áo."
Doãn Mộ Tư nghe xong liền không khỏi một hình bóng xẹt ngang qua đầu, bộ dạng không mặc áo của hắn hiện ra khiến hai tai cô đỏ lên, khuôn mặt xinh đẹp nóng bừng.
Điều đó là vì những lần xảy ra thân mật hắn đều