"Mộ Mộ, chúng ta đi thôi… ở nơi này thêm một chút nào tớ cảm thấy buồn nôn, không khí quá ô nhiễm." - Lục Hân Nghi kéo tay Doãn Mộ Tư.
Khi Lục Hân Nghi và Doãn Mộ Tư chưa rời khỏi ghế thì Hứa Doanh liền tức giận nói:"Cô là ai, bạn của Mộ Tư sao, tôi không cần biết lý do gì, nhưng cô phải xin lỗi Tư Hàn trước khi rời đi."
Lục Hân Nghi nhìn về phía Hứa Doanh cười lạnh:"Tiện nhân, loại dơ bẩn như cô không có quyền nói chuyện với tôi."
Hai chữ tiện nhân này cũng là đang chửi giúp Doãn Mộ Tư.
Hứa Doanh như chịu ủy khuất mạnh mẽ, hai mắt cô ta đỏ ửng, gương mặt trắng bệch không đứng vững.
Tống Tư Hàn dùng hết uy thế nhìn Lục Hân Nghi ra lệnh:"Mau xin lỗi Doanh Doanh."
Lục Hân Nghi đã quen với núi băng ở nhà, nên uy thế này của Tống Tư Hàn cô không cho vào mắt:"Muốn xin lỗi sao, trừ khi cô ta tự tìm chết, tôi sẽ đến tháp nén hương tạ lỗi."
Tống Tư Hàn nghe lời cay độc từ miệng Lục Hân Nghi liền tức giận đùng đùng nhìn về phía Doãn Mộ Tư:"Mộ Tư, nói bạn cô xin lỗi Doanh Doanh, người do cô mang đến cô không quản."
Doãn Mộ Tư chắn trước người Lục Hân Nghi:"Bạn của tôi nói sai cái gì? Xin lỗi sao, có nằm mơ."
Hàn Dĩnh cũng lên tiếng:"Cô Hứa đây đúng chính là kẻ phá đám hôn sự của Mộ Mộ, gọi một chữ tiện nhân còn nhẹ."
Cố Triết hung hăng nhìn Hàn Dĩnh nhưng cô ấy làm ngơ.
Doãn Mộ Tư xong cô không muốn ở lại nơi này nữa, đúng là quá ô nhiễm.
Tống Tư Hàn thấy cô muốn đi liền hung hăng kéo cổ tay cô lại: "Doãn Mộ Tư, chuyện của tôi và cô không liên quan đến Doanh Doanh, cô không cần ném đá giấu tay tìm người đến khó dễ cô ấy, nói bạn của cô đừng khinh người quá đáng, nếu không đừng trách tôi không niệm tình xưa."
Trái tim tổn thương của Doãn Mộ Tư đã được Tống Tư Hàn mãi dũa thành sắt đá, nên khi nghe những lời này, Doãn Mộ Tư chỉ cười lạnh:"Nếu anh đủ khả năng, cứ đối phó tôi xem."
Lúc Doãn Mộ Tư rời đi, Trần Chí Kiên từ đầu cũng không nói lời nào, chuyện này anh phải để cho Tống Tư Hàn từ từ gặm nhắm.
Lục Hân Nghi nói xuống lấy xe trước, Doãn Mộ Tư nhìn cổ tay khi nãy bị Tống Tư Hàn nắm lấy liền nói muốn đi nhà vệ sinh.
Cô mở nước, muốn rửa sạch sẽ cổ tay, cho đến lúc làn da trắng trẻo trở nên ửng đỏ.
"Rầm"
Cánh cửa căn phòng nhà vệ sinh đóng lại, sau đó là tiếng khóa trái.
Doãn Mộ Tư cảm thấy không ổn, nhìn trong gương phản chiếu là một người đàn ông đi xe lăn, trên người mặc quần áo bệnh viện, hai tay rũ xuống, đôi mắt âm u ác độc nhìn chăm chăm vào cô.
Khoảnh khắc nhìn thấy Mạc Tử Khiêm ở phía sau lưng cảm giác sợ hãi, lo lắng trong nháy mắt xâm chiếm cô.
"Mạc Tử Khiêm, anh chưa chết sao?"
Hắn ta cười lạnh:"Doãn tiểu thư, lâu ngày gặp lại cô hỏi một câu tôi không biết nên vui hay buồn?"
Doãn Mộ Tư che giấu cảm giác sợ hãi, tỏ ra bình tĩnh nói:"Mạc tổng, anh đến tận nhà vệ sinh nữ tìm tôi, có việc gì sao?"
Hắn ta nở nụ cười châm biếm:"Không có gì, chỉ muốn tìm cô tính toán nợ nần."
Doãn Mộ Tư lùi về sau một bước, Mạc Tử Khiêm muốn đến tìm cô trả thù… không trả thù được Lục Vũ Thần liền trút hết lên cô.
"Lại đây, chúng ta cùng tính lại."
Doãn Mộ Tư lắc đầu, không những không muốn lại gần hắn, cô muốn chạy vào bên trong toilet khóa lại.
Hai tên cận về phía sau Mạc Tử Khiêm thấy cô bỏ chạy liền lập tức đuổi theo.
Một tên cản đường, một tên khóa trái tay cô đưa lại gần Mạc Tử Khiêm, bọn chúng ghì người cô xuống, chính là tư thế quỳ dưới chân Mạc Tử Khiêm.
"Doãn Mộ Tư, vì cô mà tên họ Lục kia hủy hoại tay chân tôi tàn phế, đến cái duy trì nòi giống cũng bị hủy, cô xem món nợ này phải tính thế nào?"
Hắn ta gằn lên từng chữ, hận ý ngút trời, chỉ muốn xé nát cô.
"Mạc Tử Khiêm, chính anh là người hủy hoại thanh danh tôi trước nên bạn trai tôi mới tức giận như vậy."
Doãn Mộ Tư muốn dùng uy thế của Lục Vũ Thần dọa hắn ta.
Hắn ta dừng một chút, ánh mắt chứa đầy tức giận phát ra sự tàn bạo:"Mẹ kiếp, cô còn dám mang Lục Vũ Thần ra dọa dẫm tôi, bộ dạng này cô nghĩ tôi sợ chết chắc."
"Bạn gái của Lục Vũ Thần, chơi chết cô ta cho cả Nam Sơn biết, bạn gái của Lục Vũ Thần ti tiện ra sao, hắn còn mặt mũi nào ở Nam Sơn tác quái."
Hai tên vệ sĩ nhìn bộ dạng xinh đẹp của Doãn Mộ Tư liền đè cô ra sàn, một tên bóp miệng cô, một tên nhét vào miệng cô mấy viên thuốc, đổ nước vào trong bịt miệng ép cô nuốt xuống.
"Doãn Mộ Tư, tôi đã ao ước một lần chơi chết cô, nay đã không thể nữa thì thưởng thức cô trực tiếp bị người khác chơi chết cũng không tệ."
Doãn Mộ Tư liều mình chống cự nhưng sức cô không thể bằng được hai người đàn ông to khỏe.
Nhấc cô đứng lên, một người đè ép Doãn Mộ Tư lên bồn rửa tay, một người xé váy cô, nhanh chóng cả hai lọt chiếc váy rời khỏi thân thể.
Bọn chúng đè cô xuống bắt đầu dùng bàn tay dơ bẩn chạm vào có thể trắng mịn màng, cô như phát điên hét lớn:"Cút ngay, không được động vào tôi."
Tiếng cười đầy hưng phấn và ghê tởm của Mạc Tử Khiêm khiến cô biết hắn ta muốn làm thật, hắn thật sự không sợ chết.
"Chơi chết cô ta cho tôi, đứa nào nhiều tư thế hơn, tao sẽ thưởng thêm."
Doãn Mộ Tư càng giãy dụa kêu cứu thì bọn chúng càng hưng phấn hơn.
Thứ thuốc bọn chúng cho cô uống cũng bắt đầu phát tán tác dụng, khiến tâm trí cô rơi vào mơ màng.
Khi bọn chúng sắp đạt được mục đích, cánh cửa nhà vệ sinh bỗng nhiên vỡ nát.
Người đàn ông bước vào, gương mặt này nhìn thôi cũng đủ khiến Mạc Tử Khiêm ám ảnh cả đời, nhưng ngày hôm nay hắn sẽ không thể ám ảnh được nữa.
"Vũ Thần, cứu… cứu tôi với." - Doãn Mộ Tư mơ màng đưa tay về phía anh.
Người của Nhất Đường đứng đầy bên ngoài đợi lệnh, Lục Vũ Thần nhìn thấy cảnh này liền đá hai cái, hai tên đang muốn ***** *** Doãn Mộ Tư lăn ra sàn, miệng phun ra họng máu.
"Bang chủ, để bọn em."
"Không ai được bước vào." - Lục Vũ Thần lớn giọng ra lệnh.
Cả đám người không ai dám cãi lệnh.
Anh bước đến, dùng áo khoác che chắn cho Doãn Mộ Tư, cảm thấy không đủ liền cởi luôn chiếc áo sơ mi che đi tất cả những thứ lộ ra, bế cô ra ngoài.
Mạc Tử Khiêm thấy cảnh này sợ đến run rẩy.
Lục Vũ Thần xem Mạc Tử Khiêm như không khí, chính là muốn hắn ta cũng hòa tan trong không khí, giết không ai hay biết.
Hoàng Hạc Các tầng mười chín.
"Vũ Thần, nóng quá."
Doãn Mộ Tư nằm trên giường lớn, nhiệt độ trong phòng máy lạnh làm việc hết công suất.
"Vũ Thần, có phải tôi trúng thuốc không?"
Lục Vũ Thần đen mặt, kéo cô vào trong phòng tắm, trên người cô chỉ còn một bộ nội y bé xíu, đã bị kéo cho xuống hững hờ, gương mặt cô đỏ ửng.
Dòng nước từ vòi vừa mạnh mẽ vừa tê