LâmY Đình đứng ở phía xa, ánh mắt cũng lướt qua Doãn Mộ Tư, dừng lại một chút rồi lướt mắt đi bước xuống sân khấu như không có việc gì.
Bên dưới khán đài không ít fan đang muốn xin chữ ký của cô ta chen chúc nhau, lúc này cô nhìn thấy Từ Oánh đang vất vả len lỏi như muốn thoát ra sngoài.
“Oánh Oánh.”
“Mộ Mộ, sao cậu lại ở đây?” - Từ Oánh nhìn thấy Doãn Mộ Tư vẫn lành lặn, bên cạnh còn có cậu nhóc nhà họ Lục thì vô cùng an tâm, vậy là chuyện Mộ Mộ bị đuổi đã giải quyết xong.
“Tớ đi nhận xe, muốn rủ cậu theo nhưng không thấy cậu trả lời, cậu đi với tớ được không?”
“Được, mình đi cùng cậu…nhớ kể mình nghe chuyện gì xảy ra đêm qua đó.” - Từ Oánh nháy mắt:”Hôm nay mình ghé mua chút đồ, bị đám fan não tàn kia chặn đường khó khăn lắm mới thoát ra được.
Lúc nãy còn nghe bọn họ nhắc đến bạn trai của cô ta là chồng của câu, thật không biết xấu hổ.”
Doãn Mộ Tư chỉ hơi cười, thật ra mối quan hệ hôn nhân của bọn họ cũng không đúng lắm, ngay cả Lục Vũ Thần cũng chưa từng tự mình giới thiệu cô với bất kỳ ai.
Doãn Mộ Tư cũng không muốn nghĩ nhiều, kéo Từ Oánh lên xe.
Bọn họ không phát hiện từ phía xa, có một ánh mắt đang nhìn họ và Tiểu Vũ đang được Doãn Mộ Tư nắm chặt tay.
Người này chính là Lâm Y Đình.
Sau khi lên xe, Tiểu Vũ có vẻ không vui, gương mặt cúi gầm xuống đất không vui cười như lúc trước.
Doãn Mộ Tư cứ ngỡ cậu nhóc không thích đám đông nên hoảng hốt, liền ôm lấy vỗ về trấn an.
Từ Oánh lên xe liền hỏi chuyện đêm qua, sau khi được Doãn Mộ Tư kể lại, Từ Oánh liền nghiến răng ken két mắng:"Chó cùn cắn chậu, cũng may sau cùng cậu cũng có chống lưng quá mạnh."
"Đúng vậy, anh ấy quá mạnh, cả tớ cũng không chịu nổi sức mạnh đó." - Doãn Mộ Tư thành thật đáp, cô hiện tại không thể có lựa chọn nào khác ngoài việc lấy lòng anh ta để Doãn gia yên ổn.
Từ Oánh xấu xa nhìn Doãn Mộ Tư:”Ai da, cậu đó Mộ Mộ, chuyện đó đâu cần phải nhắc đến với một kẻ cô đơn như tớ.”
Doãn Mộ Tư nhíu mày đỏ mặt, xẩu hổ nói:”Từ Oánh, ở đây có trẻ con… vả lại tớ cũng không nói chuyện đó.”
Hai người trò truyện một lúc thì cũng đến showroom để nhận xe, thủ tục hoàn tất, Doãn Mộ Tư nghĩ sẽ chạy về nhưng hôm nay cô còn có chổ phải đến, vậy nên bên showroom sẽ chuyển xe về Nam Sơn Diamond.
Nhân xe xong, Doãn Mộ Tư liền nói với Từ Oánh:”Đi đến một nơi với tớ.”
Từ Oánh tò mò:”Đi đâu?”
Doãn Mộ Tư:”Bãi đua xe Nam Sơn.”
Nghe cái tên này, hai mắt Từ Oánh lập tức sáng ngời:”Cuộc thi đua xe quốc tế, cậu muốn tham gia sao?”
“Đúng vậy” - Doãn Mộ Tư gặt đầu.
Từ Oánh nghe xong liền phấn khích:”Tớ cảm thấy còn kích động hơn cậu, cuộc thi này tớ làm trợ lý cho cậu được không?”
Doãn Mộ Tư bật cười:”Tớ còn cầu được như vậy, tớ còn đang nghĩ nếu cậu bận sẽ nhờ anh Chí Kiên làm trợ lý.”
Từ Oánh lập tức nói:”Đừng, tuyệt đối đừng nói cho Trần Chí Kiên, anh ta mà biết cậu tham gia thi đấu, chắc chăn sr đăng kí tham gia ngay lập tức.”
Doãn Mộ Tư lắc đầu:”Cậu cho rằng anh ấy rãnh rồi lắm sao?”
Từ Oánh nghĩ một chút:”Đúng rồi, anh ấy về Hải Sơn rồi, haha cái đuôi của cậu cuối cùng cũng đã dứt ra.”
Trần Chí Kiên thích Doãn Mộ Tư gần như trong nhóm bạn ai cũng nhận ra, chỉ là Doãn Mộ Tư chỉ xem hắn ta như anh trai, tình cảm Chí Kiên dành cho cô cũng chân thành không mưu cầu.
Lúc này, Từ Oánh sực nhớ gì đó lại hỏi:”Cậu dự định sẽ tham gia đoàn xe nào?”
Tuy Doãn Mộ Tư có giấy phép đua xe nhưng cô chỉ tham gia một vài trận đấu, không có tên tuổi, không thể dùng cá nhân trực tiếp đăng ký, phải thông qua đoàn xe.
Vì vậy phải chọn một đoàn xe để gia nhập.
Cô học lái xe moto là vì Tống Tư Hàn thích moto, nhưng sau đó lại cảm thấy bản thân mình có đam mê, có thực lực thật sự, nhưng cô không tham gia vào các đoàn đua, trước kia đều do Tống Tư Hàn dẫn đi, vậy nên hiện tại tình hình các đoàn đua, cô đều không biết nơi nào mới thích hợp với mình.
Bãi đua xe Nam Sơn rất rộng, cuộc thi chỉ còn khoảng hơn một tháng là đến nên các đoàn xe tụ họp lại luyện tập cũng rất đông đúc.
Sau khi đến nơi, hai lớn một nhỏ lẳng lặng đi vào bãi đua xe.
Tiểu Vũ có vẻ rất thích đua xe, đôi mắt chăm chú nhìn những chiếc moto đang chạy ngoài sân, không hề sợ hãi đám đông, điều này khiến Doãn Mộ Tư có