Sau khi chở cô đến trường, anh liền chạy đi không nói lời nào, tâm trạng anh lúc này rất rối bời không biết phải làm gì cho đúng.
Anh đến công ty bắt đầu lao vào công việc, bỗng có tiếng nói vang lên không ai khác chính là Ngô Diệp Nhi
- - Phong
- - Sao em lại đến đây!
- - Em nhớ anh đến không được sao?
- - Được chứ
Cô ta vui vẻ, liền đi lại ngồi lên đùi anh hai tay vòng qua cổ, còn cố ý ưỡn ngực lên rồi dựa vào người anh giọng nũng nịu nói
- - Phong, tối nay anh phải bù cho em
- - Chắc tối nay, anh không thể đến nhà em
- - Tại sao? Vì mẹ anh phải không?
- - Ừm...tối nay anh phải về nhà dùng bữa nên không đến được
- - Có phải chuyện hôn ước
- - Sao em biết
- - Có cái gì mà em không biết chứ.Lúc trưa em đi ăn với bạn thấy anh đi vào định gọi, nhưng anh đi nhanh, em theo vào thì mới biết
- - Chuyện này...!
- - Em biết làm mẹ anh không thích em, nhưng em cũng không biết phải làm gì cho mẹ anh ưng ý em....!híc..
Cô ta đang nói giữa chừng,thì bắt đầu diễn cố làm ra vài giọt nước mắt, để anh thấy
- - Ngoan anh sẽ giải quyết chuyện này, người anh yêu là em không ai khác
- - Nhưng...
- - Không nhưng nhị gì hết chuyện này để anh lo
- - Vâng...
Anh ôm cô ta vào lòng, gương mặt không khỏi đắt ý trong lòng cô ta bắt suy nghĩ kế hoạch để đối phó cô, liệu cô có thể vượt qua trở ngại này hay không thì không thể biết trước được.
Ở bên cô từ khi găp anh, anh luôn lạnh lùng không quan tâm đến cô, dù chỉ một chút, cô đang chìm vào suy tư thì Hà Thanh Yến gọi cô
- - Tiểu Kiều cậu bị làm sao vậy gọi nãy giờ không lên tiếng!
- - À..
mình không sao chỉ suy nghĩ vài chuyện thôi
- - Có chuyện buồn sao? kể mình nghe đi biết đâu mình giúp được cậu
- - Thật ra nhà mình có hôn ước với Dương gia
- - Hả? Dương gia? là Dương Tử Phong đó hả?
- - Ừm...!lúc nãy hai bên gia đình dùng cơm, anh ấy cũng có đến nhưng không quan tâm đến mình
- - Cậu thích anh ta?
- - Đúng vậy, thích từ nhỏ nhưng anh ấy không hề thích mình
- - Cậu là yêu đơn phương
- - Ừm...
- - Hazz...!thật ra mình cũng giống như cậu
- - Có sao là ai vậy?
- - Là Trần Nhất
- - Là đội trưởng bóng rổ
- - Ừm...!mình thích anh ấy từ lần đầu tiên, khi tiếp xúc với anh ấy mình cảm thấy rất vui vẻ, nhưng khi biết anh ấy có bạn gái thì mình rất buồn
- - Không ngờ chúng ta là đôi bạn cùng tiến cùng lùi, lại yêu đơn phương
- - Nhưng mình đã thoát ra được, mình sẽ chúc phúc anh ấy và cũng xem đây là mối