Cô ngủ đến gần khoảng mười ba giờ chiều mới tờ mờ chịu dậy,ngồi dậy cô không thấy anh đâu đoán là anh làm việc, cô bước xuống giường rồi vào nhà tắm rửa mặt cho tỉnh ngủ, cô nhìn mình trong gương, gương mặt cô tiều tụy vết thâm trên mắt cũng có do hôm qua để lại,nhìn con người chẳng có sức sống nào,cô ủ rũ bước chân đi ra ngoài, lại bàn trang điểm cô chải lại tóc gọn gàng, thoa một chút kem che khuyết điểm ngay chỗ thâm quầng con mắt, rồi makeup nhẹ để có màu sắc một chút, nhìn có sức sống.
Makeup xong cô mở cửa ra xuống lầu, nhìn ra phòng khách cũng không thấy anh,rồi nhìn vào phòng bếp cũng vậy, không biết anh làm gì mà từ nãy giờ vẫn không thấy,đúng lúc người làm đi đến cô liền hỏi.
- - Chị ơi chị thấy Tử Phong đâu không?
- - À thiếu gia đang trên thư phòng đấy ạ.
- - Vậy cảm ơn chị.
- - Không có gì tôi làm việc trước đây.
- - Được chị đi đi.
Người làm xin phép cô đi làm việc, còn cô thì quay ngược lên lầu vào thư phòng của anh, đứng trước cửa cô không biết có nên vào hay không, vì sợ làm phiền anh làm việc, nhưng rồi cô cũng mở cửa nhẹ ra rồi đưa đầu vào trong nhìn,thấy anh đang chăm chú làm việc dáng vẻ đó đúng là khiến người khác phải say mê mà,cô cứ ngẩn ngơ đứng nhìn anh không thôi,còn anh thì nghe tiếng mở cửa anh liền biết là cô,không vội lên tiếng muốn xem thử cô làm gì? Nhưng cô vẫn đứng ngây ngốc đó nhìn anh,anh nhếch môi cười rồi lên tiếng.
- - Anh biết mình đẹp trai không cần nhìn như vậy đâu.
- - Tự luyến.
- - Mau vào đây, sau này em cứ vào tự do không cần phải như lúc nãy đâu.
- - Em sợ phiền anh đang làm việc thôi.
- - Không phiền.
- - Ồ.
Cô bước đi vào cẩn thận đóng nhẹ cửa lại, rồi đi lại chỗ anh nhìn vào màn hình máy tính thấy có một số tấm ảnh của Ngô Diệp Nhi cô thắc mắc định hỏi, thì anh ôm eo cô kéo cô ngồi lên đùi anh rồi nói.
- - Em đừng hiểu lầm chỉ là anh đang điều tra cô ta về đây có mục đích gì thôi.
- - Thì em có nói gì đâu anh làm gì căng thẳng vậy?
- - Sợ em hiểu lầm.
- - Em nhỏ mọn vậy sao?
- - Không có, chỉ là muốn giải thích thôi.
- - Ồ.
.
mà anh không làm việc, khi không điều tra cô ta làm gì?
- - Công việc anh đã giải quyết xong lúc nãy rồi, còn về cô ta thư ký anh báo cô về đây là muốn trả thù anh.
- - Sao lại trả thù, không phải cô ta yêu anh lắm sao?
- - Yêu? Anh không biết cô ta yêu tiền hay là anh nữa, nhưng từ khi anh biết về mọi chuyện của cô ta thì anh không còn là gì của cô ta nữa.
- - Nói vậy là!
- -