Chơi một lúc lâu cuối cùng cũng có người xoay được đến Đình Thiên.
Một câu hỏi hóc búa được đưa ra:
- "Đình Thiên trong những cô gái ở đây cậu chọn một người để hôn.
Chú ý phải hôn môi"
Đình Thiên quay sang hôn lên môi Giai Kỳ.
Cô cũng nhiệt tình đáp lại.
Mọi người ồ lên.
Trong mắt mọi người bây giờ anh và cô đang làm việc trái với luật.
Vì mọi người luôn nghĩ cô và anh là anh em.
Hy Ly nói tiếp.
- "Không phải hai người là anh em họ sao?"
Đình Thiên nghe lời nói ấy thì nhíu mày lại.
Từ khi nào vợ lại trở thành em họ.
Giai Kỳ bức xúc bây giờ cô mới biết mọi người luôn xem cô và chồng là anh em họ.
Chứ mọi người không biết quan hệ thật
- "Mọi người nhầm to rồi..."
- "Giai Kỳ nhầm cái gì?"
- "Phó Giai Kỳ tôi đây là vợ anh ấy không phải anh em họ như mọi người hay nghĩ đâu..."
- "Cái gì? Cậu lừa chúng tôi đúng không?"
- "Tôi không có lừa đâu.
Mà sao mọi người ngạc nhiên vậy.
Tôi còn có con với anh ấy nữa kìa.
Hy Ly chắc chắn biết đúng không?"
Hy Ly nói trong lòng mình con cô ta là ai chứ.
Cô ta còn muốn tán tỉnh Đình Thiên nhưng bây giờ lại biết anh có vợ.
Nhưng điều đó lại khiến cô ta muốn có được anh.
Cô ta im lặng sau câu hỏi của Giai Kỳ.
Cô lại nói tiếp:
- "Hy Ly không phải sáng nay cô vừa gặp con gái tôi sao?"
- "Con gái cô tôi làm sao mà biết được.
"
Hy Ly bây giờ mới nhớ lúc sáng mình làm một cô bé ngã.
Chẳng lẽ đó là con của Đình Thiên Giai Kỳ.
Cô ta không nghĩ nữa mà cười xem như không có chuyện gì xảy ra.
Nhưng chính nụ cười ấy lại giúp Giai Kỳ biết Hy Ly giả vờ không nói ra.
- "Hy Ly cô thật sự không nhớ sao? hửm..."
- "Tôi không biết"
- "Để tôi nhắc cho cô nhớ lúc sáng cô có đụng phải một cô gái.
Do cãi không được nên cô lại đẩy ngã một cô bé không biết chuyện gì xảy ra.
Còn nữa...!khi ra ngoài cô lại đụng trúng tôi mà không có một lời xin lỗi"
- "Tôi..."
Hy Ly bây giờ không nói được gì nữa.
Cô ta im lặng.
Đình Thiên rất tức giận nhưng vẫn để vợ tiếp tục nói.
Giai Kỳ lại tiếp tục nói.
- "Hy Ly, cô hình như đang làm ở Lục thị đúng không?"
- "Cô sợ rồi sao"
- "Tôi sao? Tôi còn không sợ chủ tịch các cô nói gì là cô"
- "Tôi không tin...!chủ tịch là người có thể gọi là đại ma vương trong giới này"
- "Cô phải tin vì cô bé lúc sáng cô đụng phải là cục cưng của chủ tịch đấy"
- "Con gái...!không thể nào? tôi chưa bao giờ nghe ngài ấy có con gái"
- "Bây giờ không phải cô nghe rồi hay sao? Nếu anh ấy mà biết thì cô chẳng thể sống nổi ở cái nước này nữa đâu.
Nói gì đến việc lên chức"
Hy Ly không trả lời.
Giai Kỳ cứ tiếp tục nói còn Đình Thiên ở bên cạnh nghe.
- "Tôi vốn định cho cô một cơ hội nhưng bây giờ tôi đổi ý rồi"
- "..."
- "Từ ngày mai cô chính thức bị đuổi việc"
- "Cô có cái quền gì mà đuổi tôi"
- "Tôi sao? Quyền của tôi cũng không lớn lắm ở Lục thị đâu.
Nhưng mà tôi lại được chủ tịch các cô hết sức chiều.
Còn con gái tôi lại chính là bảo bối nhỏ của chủ tịch.
Đó là lí do đầu tiên.
Còn lí do