Edit: Máp Máp & Beta: Phong VũMục Ảnh Sanh ngồi ngây người trong chiếc xe quân dụng ít nhất một phút. Cô nghiến răng nhìn Nhiếp Trạch ngồi ở ghế trước.“Oh! Cô em xinh đẹp, không phải vừa rồi em sốt ruột muốn xuống xe sao? Giờ tới rồi sao lại không xuống?Mục Ảnh Sanh sắc mặt lại càng khó coi. Xuống xe? Tình hình này thì làm sao mà xuống?Lúc trước ở trên tàu, cứ tưởng hai kẻ buôn người đã bị bắt đi rồi thì cô đã có thể yên tĩnh được. Ai mà ngờ tên Nhiếp Trạch đó lại không biết đã dùng cách gì mà lại đổi được chỗ, xuống chiếc giường tầng dưới đối diện với cô.Mà không riêng gì anh ta, cái tên Lệ Diễn cũng đổi được chỗ sang chiếc giường tầng trên đối diện với giường của cô.Cái tàu này cũng không phải là của nhà cô nên cô nhịn. Nhiếp Trạch vẫn không chịu thôi hỏi tên cô, cô không trả lời, anh ta cả một đoạn đường gọi cô là cô em xinh đẹp cô cũng nhịn.Sau đó, cô đành giả vờ ngủ, không muốn để ý đến hai người họ nữa. Thế nhưng hết lần này đến lần khác trùng hợp thay điểm đến của ba người đều là một.Trên thực tế, ngay từ lúc nhìn thấy Lệ Diễn lên tàu thì Mục Ảnh đã đoán được 2 người họ cũng đến Nam Kinh như cô. Kiếp trước, Lệ Diễn đúng là luôn ở ở quân khu thành phố Nam.Từ thành phố Khánh đến thành phố Nam, đi tàu mất 20 tiếng đồng hồ, lúc tới thành phố Nam vừa khéo là 5h sáng.Vốn cô muốn chờ chuyến xe bus đầu tiên đến sẽ lên xe đi thẳng đến trường. Nhưng ai ngờ, Nhiếp Trạch lại lẽo đẽo đi theo cô suốt, thấy cô đang chờ xe bus, lại vội chạy đến kéo cô cùng đi ăn sáng. Cô không muốn đi, anh ta liền kéo va ly của cô đi.Cô không còn cách nào khác đành phải đi theo anh ta, cả đoạn đường chỉ muốn lấy lại hành lý. Vất vả lắm mới ăn xong bữa sáng với hai vị ôn thần và sát thần này. Cứ tưởng đã thoát thân, ai ngờ lại có người đến đón sát thần.“Ê, cô em xinh đẹp, em xem anh đang rất rảnh, không cần ngồi chờ xe bus làm gì, cô em muốn đi đâu? Bọn anh đưa em đi?”Thấy Mục Ảnh Sanh không ư hử, Nhiếp Trạch lại dùng cách ban nãy đối phó với cô, kéo hành lý cô lên xe. Nếu cô không lên xe, không nói chỗ cần đến thì cô cũng sẽ không thể lấy lại