Chưa nói hết câu, chiếc xe màu bạc đã nhanh chóng rút lui khỏi hiện trường, nhanh chóng tiến về phía thành phố.
Tuy nhiên, tình huống lần này lại đổi ngược hoàn toàn. Trong gara ôtô của căn nhà nhỏ, một chiếc xe màu đen chậm rãi theo sát phía sau.
Năm phút trôi qua
Uỳnh...uỳnh...đùng đoàng....đùng đoàng.
Chiếc xe màu bạc đột nhiên phát nổ. Cột khói hình nấm màu đen nở rộ trong không gian, tạo thành một tiếng vang rất to và chói, âm thanh ù ù khiến người nghe đau đầu không dứt
***
Cùng lúc đó, tại biệt thự của Nam Cung gia, Tử Uyên bước xuống xe. Thân ảnh tôn quý không nhanh không chậm tiến vào đại sảnh Nam Cung
" Tiểu Uyên....về rồi. Cháu rể của ta đâu?"- Nam Cung lão gia hớt hải. Sau khi nhận được tin cô trở về, ông vội vàng xuống đại sảnh, nhìn ngang nhìn dọc, ngoài Tử Uyên thì không còn một bóng người nào đằng sau. Nam Cung lão gia lập tức thở dài chán nản.
" Haizzz, lại quên mang cháu rể về cho ta."
" Buổi tối, anh ấy sẽ tới."- Cô bình tĩnh trả lời. Mọi lần về, gia gia của cô đều kêu cô đầu tiên, vậy mà khi biết tin có cháu rể, ông đều tìm anh trước rồi mới quan tâm tới cô. Tử Uyên thật nghi ngờ, quyết định kết hôn của mình có đúng không đây?
Nam Cung lão đang buồn chán, nghe cô nói như vậy, ông lập tức vui vẻ
" Thật sao?"
" Vâng."
" Quản gia, lập tức sai người đi quét dọn biệt thự sạch sẽ, tìm đầu bếp nấu ăn thật ngon....Nhanh, tìm giúp ta một bộ quần áo phù hợp, còn phải chọn quà tặng cháu rể nữa."
Nam Cung lão nói liền một mạch, không để ý Tử Uyên bên cạnh sắc mặt đã hắc hoá từ lúc nào. Chỉ có chuyện cháu rể về ra mắt vậy mà gia gia của cô lại khoa trương đến như vậy, còn chuẩn bị chu đáo hơn khi đón cô về nước. Rốt cuộc ai mới là cháu ruột của người, Tử Uyên khó hiểu.
" Gia gia, không cần phải tổ chức lớn như vậy. Cha mẹ con không có nhà,