Sau khi rời khỏi biệt thự, Tử Uyên lái xe tới thẳng trụ sở của Thiên Hoàng. Cô ngồi lặng trong xe, ý niệm suy ngẫm về chuyện của Dạ Tuyệt. Rốt cuộc anh ta có mục đích gì, gọi cô đến chỉ để nói những câu vô nghĩa như vậy? Trong chuyện này, chắc chắn có điểm rất kì lạ.
Đoàng....đoàng.....đoàng.
Tiếng súng nổ, rất gần
Tử Uyên thu hồi ý niệm, cô ổn định tay lái, xoay đầu nhìn về phía sau
Chết tiệt, đằng sau cô có khoảng ba chiếc mô tô đua tốc độ bám theo, mỗi xe đều có một xạ thủ đang cầm súng. Do trời rất tối, Tử Uyên không thấy rõ mặt của chúng, chỉ có ánh đèn lẻ loi phía trước hắt lên thành xe nên cô mới thấy rõ thân súng.
Đoàng
Mô tô phía sau đẩy nhanh tốc độ, cố gắng tiến sát lại xe của Tử Uyên. Xạ thủ trên xe không ngừng nổ súng.
Đáng chết
Tử Uyên phía trước âm trầm nhìn một màn trước mắt. Không cần nghĩ, bữa tiệc thịch soạn này chắc chắn do Dạ Tuyệt âm thầm bày cho cô. Vậy cô đành hợp tác một chút.
Tử Uyên lấy tinh thần, khoé môi cong lên thành một đường cong tuyệt mĩ, nhất quốc khuynh thành. Nhưng, nụ cười ấy rất lạnh lẽo, không còn một chút hơi ấm.
Tay lái vững vàng vượt nhanh về phía trước, Tử Uyên mở hết công suất, đẩy nhanh tốc độ hướng về phía ngoại ô mà tiến tới. Nếu theo đoạn đường cũ mà đi, chắc chắn sẽ vào trung tâm thành phố, khi ấy, giải quyết chuyện này sẽ thêm một phần khó khăn. Còn chưa kể gây nguy hiểm rất nhiều đến người vô tội
" Tốt."- Một chữ nhàn nhạt từ khoé môi của cô, vô cùng khí phách, vô cùng kiêu ngạo.
Chiếc xe đua bản giới hạn cuối cùng cũng phát huy chút tác dụng, thành xe có một lớp chống đạn nhưng cửa kính thì không. Nếu đối phương ra tay từ chỗ này, Tử Uyên sẽ gặp nguy hiểm.
Cuộc đua tốc độ không có dấu hiệu dừng lại, trên đường đi, tiếng súng nổ không ngừng, nhưng tất cả đều lệch đạn. Một chiếc mô