"..."- Trong một góc tối, Tử Uyên đang cẩn thận đề phòng.
Súng trường trong lúc chạy trốn đã bỏ đi, mang theo nó, chẳng khác gì mang theo hòn than nóng, rất khó ẩn thân.
Đạn liên tục bay đến, cô đành phải chấp nhận đẩy gánh nặng đó ra ngoài.
Hiện tại, Lộng Ảnh và cô đều ở trong tình huống cân bằng, cứ trốn chạy mãi không phải cách.
Bên phía Lộng Ảnh, còn có thuộc hạ hỗ trợ, tuy cô có thể giải quyết bọn họ nhưng cũng cần có thời gian.
Trong lúc ấy, Lộng Ảnh chắc chắn sẽ không ngồi yên.
Chi bằng hiện tại, cứ cược lớn một phen...
" Tốt! Nói thuộc hạ của cô lùi lại."- Mặc dù đồng ý với yêu cầu của đối thủ nhưng Tử Uyên vẫn nhất nhất đề phòng.
Cô không nắm chắc điểm yếu đối phương nhưng ít nhất phải đảm bảo an toàn tuyệt đối cho bản thân.
" Lùi lại, tuyệt đối không được ra tay."- Lộng Ảnh dứt khoát ra lệnh.
Cô không phải người tốt nhưng cũng chẳng phải kẻ hèn hạ, luật chơi đã định, không cần nói, cô cũng sẽ tự giác tuân thủ.
Lần này, không một ai lên tiếng phản đối, tất cả dần dần lùi lại, chờ đợi mệnh lệnh tiếp theo.
Không một ai lên tiếng, không gian bắt đầu trở nên yên tĩnh lạ thường.
Từng nhịp thở đều đều, tiếng súng trường ma sát với y phục,....mọi thứ đều được Tử Uyên và Lộng Ảnh thu vào đại não, cẩn thận chắt lọc.
Đột nhiên, phía Tử Uyên có hành động.
Từ bình phong lớn phía tả chính diện, một thân ảo ảnh xuất hiện, dùng tốc độ nhanh nhất để tiến lại phía Lộng Ảnh.
Chân trái dùng lực cân bằng làm trụ, chân phải mạnh mẽ hạ một đòn sát thủ xuống gáy đối phương.
Đương nhiên, Lộng Ảnh cũng không dễ dàng đầu hàng, hai tay nâng lên tạo một góc nghiêng 90 độ đón lực tiếp xục.
Thân thể cũng dần dần hạ thấp, hạn chế tác động của ngoại lực đồng thời ổn định cơ thể, dùng vị trí tốt nhất để đánh trả.
Không ngoài dự đoán, Lộng Ảnh liền "trả đũa" bằng một đòn đấm kép, tấn công thẳng vào yết hầu của Tử Uyên.
Chân phải sớm đã trở thành một gọng kìm chắc khoẻ, cầm chặt tay phải của cô.
Đòn này...vô cùng hiểm độc...
Tử Uyên nhíu mày, mi tâm chuyển động, ánh mắt sắc