Tuy nhiên, tất cả chỉ do Lăng Cẩm mơ tưởng.
Vừa lúc này, Tử Uyên cũng từ ban công bước vào. Vốn dĩ cô còn thấy rất nhàm chán nhưng khi thấy Lăng Cẩm trong bộ dạng như vậy, cô cười như không cười, có trò hay để xem.
Mọi người trong đại sảnh đều tập trung nhìn Lăng Cẩm nhưng khi cánh cửa lớn hé mở, ánh mắt mọi người đều không tự chủ lén nhìn Tử Uyên.
Vẫn là dung nhan tuyệt sắc, thiếu nữ xinh đẹp mới chỉ đôi mươi nhưng khí chất nữ vương cao cao tại thượng không hề tầm thường. Khuôn mặt yêu kiều, diễm lệ, từng đường nét trên khuôn mặt tinh tế một cách thần kì, đôi mắt sáng như sao luôn tràn ngập linh khí. Một thân váy trắng nhẹ nhàng nhưng lạnh lùng, tôn quý, uy áp kinh người. Mỗi cử chỉ của cô tràn đầy ma lực, hấp dẫn người khác phải ngước nhìn.
Tử Uyên bước vào, toả sáng cả đại sảnh lớn, ai ai đều nhìn cô không chớp mắt.
Yêu nghiệt trong yêu nghiệt.
Mọi người ai cũng đều có suy nghĩ như vậy.
Dạ Thiên lại khác, anh nhìn thấy mọi người ai nấy đều nhìn cô chằm chằm chỉ hận không thể lập tức bế cô về, giấu trong phòng, không cho một ai có thể lại gần cô.Tiểu Uyên chịu cho anh làm vậy sao? Nhưng vẫn không thể để họ nhìn cô nữa.
Làm nhanh hơn nghĩ, Dạ Thiên lập tức sải bước đến bên cô. Chân anh vừa dài vừa khoẻ, chưa đầy ba bước đã tới nơi. Dạ Thiên gắt gao ôm Tử Uyên vào lòng, nghiêng người ôm cô ở phía sau, che khuất tầm nhìn của mọi người. Không đợi lâu, anh lập tức nhấc cô lên, dùng kiểu bế công chúa đưa cô đến ghế của anh, dịu dàng đặt cô ngồi trên đùi, hai tay vòng ra trước ôm thật chặt.
Mọi người nhìn thấy màn này đều vô cùng kinh hãi. Dạ Thiếu sủng cô gái này lên tận trời a, chỉ cho người khác nhìn thôi cũng chẳng đồng ý. Có cần cho chúng tôi ăn nhiều cơm chó như vậy không. Giết người thật.
Duy chỉ riêng Dạ Cẩm, cô tức chết rồi. Khó khăn lắm mới để Dạ Thiếu chú ý đến cô, vậy mà bị nữ nhân này phá hỏng. Cô hận, hận nữ nhân kia quá mức nổi bật.
" Không biết vị tiểu thư này xưng hô thế nào? Tôi là Lăng Cẩm. Hân hạnh gặp cô."
" Tôi không hân hạnh cho lắm."- Tử Uyên lạnh nhạt nói. Bây giờ cô vẫn đang sốc trước hành động của Dạ Thiên, cô thấy bình dấm chua này phát ghen