"Chú Diệp, không, Diệp Cô Thâm, em không tốt như vậy, mười ba năm trước đây, em vẫn là một đứa bé xấu xa đó!" Cô không thể tưởng tượng, lúc Diệp Cô Thâm mười ba tuổi, đã biết người vợ mà sau này mình phải cưới là ai rồi!"Khi đó anh cũng rất ngây thơ."Nhưng, khi đó, anh đã khắc cô ở sâu trong lòng.Tấm hình kia, bây giờ vẫn còn giữ lại.Nhuyễn Nhuyễn khi còn bé, cũng rất đáng yêu."Vì vậy, không thể coi là thật mà ..." Cô ở trong ngực anh không nhúc nhích, rầu rĩ trong lòng, cũng không biết nói gì."Trước đây ngây thơ, lẽ nào em nghĩ rằng bây giờ anh còn ngây thơ sao? Nhuyễn Nhuyễn, tình cảm có thể gây dựng, trong lòng em thực sự chán ghét anh như vậy sao, không muốn ở bên cạnh anh?" Nếu như đáp án là nhất định, anh cũng không biết mình có thể chấp nhận hay không.Lúc ở quân khu, cô gái thuyết phục anh huỷ bỏ hôn ước, ngay cả nhà cũng không về.Lúc không nhìn thấy cô, trái tim anh luôn luôn bình tĩnh, lại vô cùng lo lắng trước nay chưa từng có."Không ghét chú Diệp..." Giọng nói cô nho nhỏ: "Chỉ là, rất nghi ngờ chú Diệp ung dung đối xử tốt với em như vậy! Có phải có ý đồ khác hay không...""Anh chỉ có ý đồ với em ..." Hầu kết anh chuyển động: "Nhuyễn Nhuyễn, em phải nhớ kỹ quân nhân sẽ không phụ lòng tín ngưỡng."Rốt cuộc cô có tư cách gì khiến Diệp Cô Thâm tốt với cô như vậy!Cũng bởi vì sinh ra ở Đường gia, có giao tình giữa ông nội và ông nuôi, liền đổi lấy được người chồng toàn năng như vậy, thật tốt!"Tín ngưỡng của chú Diệp là gì?" Không thể nào, chỉ có cô đi!"Quốc gia và em."Cũng đúng, chức trách của quân nhân là bảo vệ quốc gia, nhất định quốc gia là đầu tiên."Váy ngủ rất đẹp, tôn màu da của em." Diệp Cô Thâm từ từ buông cô ra: "Anh có việc phải về quân khu hai ngày, ngoan ngoãn ở trường học, đừng