“Anh Thâm!” Đoạn Thiên Tiên bước từng bước nhỏ tao nhã tới, hoàn toàn ngó lơ Đường Tuế Như đang ngồi bên cạnh anh.Hoàn toàn coi Đường Tuế Như chẳng khác gì mấy anh em ở đây.“Con bé Tiên Nhi này, em như thế là không được đâu đấy! Trong này bọn anh có nhiều người như vậy, trong mắt em lại chỉ có mình A Thâm là sao?” Tô Túy quét mắt sang Đoạn Thiên Trăn bên cạnh: “Đến anh ruột em cũng không nhìn thấy luôn à?”“Đâu có, còn không phải vì hào quang trên người anh Thâm quá chói mắt sao!” Đoạn Thiên Tiên nhìn thấy vị trí ở giữa Diệp Cô Thâm và Lý Hành Nhạc còn trống nên đi tới.Nhưng cô ta còn chưa tới nơi thì Diệp Cô Thâm đã ngồi sang ghế bên cạnh, một tay lôi kéo Đường Tuế Như, một tay cầm lấy âu phục của anh, nhanh chóng kéo cô sang ngồi chỗ cũ của anh.Đường Tuế Như lập tức hiểu ý đồ của Diệp Cô Thâm…Ông xã thân yêu, anh không muốn ngồi với cô ta, thế anh nghĩ cô muốn ngồi à?Trên mặt Đoạn Thiên Tiên vẫn cười rất tươi, sau đó đi tới ngồi bên cạnh Đoạn Thiên Trăn, vị trí Đường Tuế Như vừa ngồi bị bỏ trống.“Chưa ăn à?” Đoạn Thiên Trăn lạnh lùng hỏi.“Vẫn chưa ăn!” Ánh mắt Đoạn Thiên Tiên đảo về phía hai người đối diện, nghe nói bọn họ đã kết hôn rồi.Cô của cô ta còn nói có thấy giấy chứng nhận kế hôn còn chưa biết là thật hay giả!Kết hôn còn không dám để cho người ngoài biết, giấu giếm!Dáng vẻ nhìn thế nào cũng chỉ là một cô bé, mười tám là cùng, vẫn còn là sinh viên đại học, tuổi tác kém Diệp Cô Thâm quá nhiều!Thế mà có thể ở bên anh, đảm đương chức vị quân tẩu sao?Đoạn Thiên Tiên ngồi xuống không lâu liền cười hỏi: “Anh Thâm, ngày mai có thời gian không? Có muốn ra ngoài chơi không? Thời tiết cuối thu rất hợp để đi dã ngoại ở ngoại ô đấy!”“Chỉ gọi có một mình cậu ta?” Lý Hành Nhạc chậc chậc hai tiếng: “Tô Túy à! Hai chúng ta đúng là người trong suốt mà!”“Không phải mà, cùng đi đi! Nhiều người náo nhiệt mới vui! Đường tiểu thư cũng đi cùng