"Tức giận hả." Diệp Cô Thâm thấp giọng an ủi cô, "Việc để anh xử lí.""Không! Em muốn tìm người nam sinh kia! Cậu ta nhất định biết là ai đã chụp ảnh ! Ai. . . . . ." Nếu chú ý một chút, cô nhất định sẽ biết có người theo dõi.Ai. . . . . .Cô vẫn được bảo vệ quá tốt rồi!"Không có chuyện gì, anh xử lý là được." Diệp Cô Thâm lôi kéo cô ngồi vào trong xe, "Khi rảnh, anh sẽ dạy em mấy chiêu phòng thân.""Võ của anh, nhất định rất lợi hại! Nhưng em sợ đau, em lười, em không muốn học. . . . . .""Học thuật phòng thân hoặc đi quân sự, em chọn một."Diệp Cô Thâm thản nhiên nói."". . . . . ."Năng lực Diệp Cô Thâm, quá mạnh!"Không đúng! người ta mới vừa lên đại học, giấy phép lái xe còn chưa có đây! Em không muốn đi huấn luyện. . . . . ." Cô chẳng muốn vận động a!"Tuế Tuế. . . . . .""Em không mà, không mà, không muốn học. . . . . ." Cô nhăn khuôn mặt nhỏ, "Vận động đáng ghét nhất, không thích chạy bộ!""Không bắt em chạy bộ." Ánh mắt thâm thúy Diệp Cô Thâm nhìn cô, "Chỉ là mấy chiêu phòng thân, lần sau lúc gặp phải người xấu, nếu dám ôm em liền xử lí!"Xử lí!Lời này bình thản như thể cố là 'Cao thủ võ lâm'."Chú Diệp, vạn nhất em không thắng làm sao bây giờ?" cô sức yếu a!"Gặp phải người có kỹ thuật xác thực đánh không thắng, gặp phải lưu manh bình thường, tuyệt đối có thể." Anh không thể thường xuyên bên cạnh cô, trong lòng càng khó chịu.Nếu như ở quân khu, anh sẽ không lo lắng như vậy."Hừ!" Cô không thèm để ý tới anh, "Em còn phải tìm người nam sinh kia hỏi rõ ràng!""Lâm Thượng đã tìm thấy hắn rồi."Trường học chuẩn bị cho Diệp Cô Thâm một phòng thẩm vấn.Nam sinh vốn biểu hiện cà lơ phất phơ, lúc nhìn thấy Diệp Cô Thâm đi tới, cả người run lên, ngồi xuống tại chỗ,