Diệp Cô Thâm ôm cô, nhẹ nhàng ôm, cảm giác được trước ngực mềm mại của cô. Chuyện tốt như vậy không thể cho người đàn ông khác biết được.“Cho nên chuyện em tiến vào giới giải trí, chú Diệp, anh căn bản sẽ không đồng ý?” Cô cười hỏi.“Đương nhiên sẽ không.”“Em biết ngay!” Cô dần buông anh: “Nhanh đi tắm rửa, ngày mai em tìm Lý Tử sửa kịch bản.”“Đêm nay váy ngủ, rất đẹp.” Diệp Cô Thâm không buông cô: “Đi ngủ.”“Váy ngủ đẹp như vậy, chú Diệp có phải muốn xé không?” Cô nghịch ngợm đến giường: “Vậy không cho anh xé!”“Anh là người dã man vậy sao? Em chờ đấy.”Cô nhóc rõ ràng đang khiêu khích anh nha.“Lêu lêu á…” Đường Tuế Như lè lưỡi về phía anh: “Đợi lấy anh cũng không thể làm được gì.”Sở dĩ Đường Tuế Như dương dương đắc ý, nguyên nhân là lúc Diệp Cô Thâm đi ra, cô đã không ở trong phòng.Chọc Diệp Cô Thâm, cô sao sẽ ngoan ngoãn đợi ở trong phòng để bị anh bắt nạt, sớm đã chạy mất dạng rồi.Diệp Cô Thâm nhìn chằm chằm vào giường chống, bước sang đối diện: “Mở cửa.”“Em ngủ!” Cô nằm trên giường lớn mềm mại, vậy mà cảm thấy có chút ngủ không quen.Cô rõ ràng mới ngủ giường cứng vài ngày.“Không để cho có cơ hội xé váy?”“Không cho! Kiên quyết không cho. Chờ anh cắt chỉ rồi nói sau.” Anh nhất đinh không thể vận động kịch liệt được.Lần trước cô đã hối hận muốn chết rồi.Đường Tuế Như nghe thấy tiếng cửa chuyển động, cô ngồi dậy, nhảy xuống giường: “Đến rồi.”Cô không mở cửa, lương tâm gây khó dễ nha.Cửa vừa mở ra, cô đã lọt vào trong ngực anh, bàn tay lớn đã tiến vào trong váy ngủ của cô “Em xem, không cần xé.”“Cũng không được xé, váy đẹp như vậy.” Đường Tuế Như ở trên người của anh: “Chú Diệp, giường mềm anh xác định muốn ngủ.”“Xác định, em còn mềm