“Nhuyễn...Nhuyễn?” Đường Tuế Như nghiêng đầu “Chú Diệp, chú thấy quỷ à?”“Em không cho anh gọi Tuế Tuế, nên anh phải lấy cho em tên thân mật, thích không?” Diệp Cô Thâm nói vừa mở cửa xe “Đến nhà rồi, đêm nay mệt mỏi, trở về phòng tắm rửa đi ngủ.”“Cùng một chỗ với chú?” Theo bản năng cô hỏi lại.Diệp Cô Thâm đang muốn xuống xe liền dừng lại, quay đầu nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của cô “Nhuyễn Nhuyễn, xem ra em thật muốn anh ở bên trên, 36 thức, em nghĩ thử trước một chút hình thức kia?”“36 thức?”Sự chú ý của cô sai a.Đường Tuế Như vội vàng mở cửa xe bên cạnh, xám xịt bước nhanh đến cửa ngôi biệt thự ba tầng trước mặt, lưu lại bóng lưng hấp tấp cho Diệp Cô Thâm.Ban đêm gió thổi qua khuôn mặt cô, cửa nhà xa lạ, vậy mà cô xông lên một mạch, đi thẳng đến lầu hai.“Diệp Cô Thâm! Phòng ngủ của tôi đâu.”Diệp Cô Thâm mới vào cửa liền đầu bậc thang, thân ảnh bé nhỏ đã biến mất không thấy, lực thích ứng của nha đầu này vẫn rất nhanh.“Diệp tiên sinh, cần ăn khuya sao?”“Không cần, chuẩn bị một đĩa hoa quả mang lên.”Trên lầu hai, Đường Tuế Như mở từng cửa phòng, nhìn bên trong một chút, chọn phòng cho mình.Trông thấy Diệp Cô Thâm đi tới, cô chỉ vào phòng sau lưng bên trái “Chú Diệp, cháu muốn căn này.”Bởi vì cô phát hiện phòng Diệp Cô Thâm cách phòng cô chọn xa nhất.Diệp Cô Thâm sải bước đi tới “Không được, gian phòng của em dì Lưu đã thu thập xong.”“Tôi không muốn.” Cô lắc đầu, hơi bĩu môi “Chú Diệp, cháu đi ngủ không quy củ, ban đêm phải ngáy to, nói chuyện hoang đường, nghiêm trọng còn muốn mộng du, chú Diệp nhiều việc, ban đêm nhất định mệt mỏi, phải nghỉ ngơi thật tốt, tôi không thể quấy rầy đến chú Diệp.”Vừa mới gian phòng công chúa kia, cô rất thích, nhưng