“Tôi không biết, chú Diệp ủng hộ ai thì tôi cũng vậy.” Đường Tuệ Như nhíu mày: “Nhưng, cha Nam Ương Ương nếu được thì mỗi ngày cô ta sẽ diễu võ dương oai, đi bắt nạt người khác.”“Nói như vây, tôi phải nỗ lực rồi! Về sau nhất đinh không cho Nam Ương Ương bắt nạt cô.” Tô Túy nghiêng đầu nhìn cô: “Trở về chăm tốt, đừng nên chạy loạn.”“Tôi biết rồi, anh đã nói bao nhiêu lần rồi, còn dong dài hơn so với mẹ tôi!”Lần đầu tiên cô cảm thấy người đàn ông có thể dong dài đến như vậy.Mắt anh đào Tô Túy nhắm lại, có chút bất đắc dĩ, nếu cô không phải bà xã Diệp Cô Thâm. Anh nói nhiều như vậy còn không phải để người anh em an tâm.Rõ ràng anh lại biến thành con quỷ dong dài.“Cô là người đầu tiên nói tôi như vậy, cũng là người đầu tiên tôi biết cảm giác dong dài phụ nữ. Cô rất vinh hạnh đấy.”“Vâng, tôi quá vinh hạnh rồi. Chúc anh được như ý nguyện.”Ngẫm lại nếu như Tô Túy làm tổng thống vậy chú Diệp sẽ là người không ai dám chọc rồi, dù sao tổng thống là anh em của anh ấy!Trở về bệnh viện, mẹ Đường trông thấy Đường Tuế Như bình an trở về, một tay ôm cô: “Con gái ngoan, không sao chứ?”“Con không sao, người này là Tô Túy thuộc bộ ngoại giao, là anh em Diệp Cô Thâm.” Đường Tuế Như bị mẹ Đường ôm chặt, sắp không thở được rồi.“Mẹ, con sắp bị mẹ ôm chết rồi, còn có sau lưng con đau quá..” Khuôn mặt Đường Tuế Như đỏ bừng, vô cùng thanh thuần, đắc biệt đôi mắt to tròn nhìn vào mẹ Đường.Mẹ Đường nhất thời kích động, dần buông cô ra: “Lần sau mẹ sẽ cẩn thận hơn.”Tô Túy nhìn hai mẹ con quan tâm lẫn nhau, khuôn mặt nhỏ nhắn Đường Tuế Như hiện lên phấn ông nhàn nhạt, lớn lên hoàn toàn xinh đẹp.Bà xã Diệp Cô Thâm không tệ!Mẹ Đường cùng Tô Túy hàn huyên vài cậu cảm tạ, sau đó