Vốn tưởng rằng sẽ bị đội trưởng quở trách, không nghĩ tới đội trưởng lập tức offline.Ba chữ bị bệnh trĩ xoay quanh trong đầu nàng, lập tức đứng lên.Đứng tại cửa phòng vệ sinh, cô nhìn tin nhắn lấp lóe trên màn hình.Sát: Chị, chị Tam Tuế, chị mới làm gì nha!Tam Tuế không chỉ ba tuổi: Đi ị.Tam Tuế tiểu bạch kiểm: Tuế Tuế, cần anh lau mông giúp em không?Tam Tuế không chỉ ba tuổi: Cút.Cô vô ý thức đẩy cửa phòng vệ sinh ra, đối diện với hơi thở lạnh lùng, cô ngước mắt, lập tức che màn hình máy tính ôm trong ngực.“Chú Diệp, chú là quỷ a. Không phải chú đi rồi sao?”Sao anh trở lại.“Chơi cái gì, nghiêm túc như vậy? Còn có chút hoảng sợ, có chuyện muốn giấu diếm anh sao?” Động tác đóng máy vi tính của cô quá nhanh quá hốt hoảng.Cô đi làm chuyện xấu, chẳng lẽ muốn anh biết?Đến lúc đó không phải đem pp cô treo lên đánh sao. (pp: mông)“Chú mới đi đâu, sao lại trở về, còn giữ cửa.” Cô mắng xéo một câu, đi qua anh, tay nhỏ linh hoạt đóng máy tính.Cô lập tức vui vẻ ném máy tính lên giường, ra vẻ hưng phấn nhìn bữa tối trên bàn “Chú Diệp, chú là người khẩu thị tâm phi..”Diệp Cô Thâm nhìn cô nhàn nhã ngồi ở bàn ăn cơm, anh liếc máy tính trên giường “Ban đêm có chạy bộ, em..”“Không đi.” Cô ăn cà chua xào trứng, để đũa xuống, khoa trương giơ tay nhỏ cho anh nhìn “Chú Diệp, mang binh là việc của chú, đã nói để tôi đến chơi, chú cũng không thể để tôi huấn luyện quân sự, chú nhìn cái tay này, liền đen giống người châu Phi.”“Ăn xong bôi thuốc cho em, không cần mãi ở phòng chơi, cha mẹ em đem em cho anh quản giáo.” Diệp Cô Thâm ngồi xuống đối diện cô “Ban đêm không