“Quả nhiên không thể đắc tội phụ nữ!” Lâm Thượng cảm khái một câu: “Chị dâu, tối hôm qua thủ trưởng cũng không phải có ý không tới, cô không thể tha thứ cho anh ấy sao?”“Tôi không có tức giận anh ta.” Cô uống sữa tươi: “Trái lại, tôi rất hiểu anh ấy, quân nhân không giống với những dân chúng nhỏ ngồi chờ chết như chúng tôi. Anh ấy có tín ngưỡng và trách nhiệm bảo vệ quốc gia.”“Chị dâu, chị nói thật sự quá đúng.” Lâm Thượng tiếp tục cảm khái, chị dâu có thể hiểu rõ vấn đề, vậy thủ trưởng tức giận cái gì chứ?“Tôi chỉ cảm thấy mình không thích hợp làm vợ quân nhân.” Cô đối với quân nhân rất sùng bái, tôn trọng, quốc gia có an ổn không đều dựa vào bọn họ!Lâm Thượng trầm mặc không nói, chuyện này vẫn là vấn đề giữa hai vợ chồng son bọn họ.“Mấy người kia, bố mẹ đều là doanh nhân có ít tiếng tăm. Nhưng ở trong thành phố Kinh cũng không có gì nổi bật, càng không so sánh nổi với Đường gia Diệp gia, đã bị đuổi học, sau đó dạy dỗ một phen, để cho bọn họ cút xéo rồi.”Được người của Diệp Cô Thâm dạy dỗ, bất tử cũng lột da.“Nếu như không phải bây giờ là pháp luật trị xã hội, tôi nhất định sẽ giết chết bọn nó.” Nếu như là trong trò chơi, cô nhất định hành hạ chết bọn chúng.Lâm Thượng nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của co, bộ dạng thanh thuần như vậy hoàn toàn không thể tưởng tượng được bên trong lại nhiệt huyết như vậy.Đường Tuệ Như ăn hết bữa sáng rồi đi tập đánh trống, giữa trưa cũng không trở về mà nghỉ ngơi ở chỗ Lý Bất Ngôn.Buổi chiều diễn tập chính thức, cô đứng ở vị trí chính giữa hành thứ nhất, phía trước là người tiên phong cầm quốc kỳ nước Mặc Viêm, mặc quân trang màu xanh là khiến cô có cảm giác bảo vệ quốc gia.Trên đài hội nghị cao cao, cô nhìn thấy Diệp Cô Thâm mặc một thân trang phục ngụy trang đơn giản, khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng, thần sắc nghiêm túc, con mắt thâm thúy lạnh lùng chăm anh nhìn bọn họ.Trước đó cô cho rằng đánh trống đơn giản nhưng đánh trống vẫn phải đi nghiêm.Diễn tập ba lần mới miễn cưỡng cho qua, buổi tối diễn tập hai lần mới nghỉ ngơi.Buổi tối cô không trở về, lách trên giường nhỏ của Lý Bất