“Em mới không phải cái kiểu bụng đói ăn quàng tới anh!” Cô xoay người tiếp tục đi.Có điều, nhìn trúng Diệp Cô Thâm mới không phải là bụng đói ăn quàng, người đàn ông đẹp trai như vậy, phải là có ánh mắt tốt mới đúng.Trong đầu cô nghĩ cái gì vậy chứ!Diệp Cô Thâm đưa cô tới nhà ăn riêng ăn cơm. Bên phía bệnh viện, cô muốn đến, cuối cùng ông nội lại gọi điện không cho cô đến bệnh viện.Không còn cách nào khác, cô chỉ có thể đi theo Diệp Cô Thâm về nhà.Cô ở phòng đối diện phòng của Diệp Cô Thâm, chẳng lẽ sau này thật sự muốn ở chung, lâu ngày sinh tình?Cô tắm rửa rồi thay váy ngủ, tới gõ cửa phòng Diệp Cô Thâm.“Chú Diệp, anh tắm chưa?”Cửa phòng bất ngờ bị mở ra, Diệp Cô Thâm cúi đầu nhìn cô: “Muốn mời anh tắm uyên ương à?”“Anh nghĩ hay thật đấy!” Bàn tay nhỏ bé của cô hung hăng đấm một cái lên ngực anh: “Em đang muốn hỏi anh, khi nào thì có cái biên bản kết hôn kia?”Diệp Cô Thâm thuận thế cầm lấy cổ tay cô, thản nhiên nói: “Em vội vàng muốn kết hôn với anh thế à?”“Anh…” Cô dùng cả hai tay vừa đánh vừa đấm anh: “Đểu cáng! Em chỉ muốn hỏi một chút thôi!”Vốn dĩ cô đang tính trước khi có biên bản kết hôn sẽ tìm một cơ hội hủy bỏ hôn ước với Diệp Cô Thâm, điều kiện tiên quyết là không làm tổn thương ông nội.“Hỏi một chút thì hỏi một chút, động tay động chân thế còn ra thể thống gì nữa!” Nói rồi Diệp Cô Thâm dứt khoát nắm chặt hai tay cô: “Đứng yên!”“Anh lại giáo huấn em! Em đã nói em không phải quân lính của anh! Không cần tiếp nhận huấn luyện!” Cô mạnh mẽ nhấc chân, không tin anh còn có cánh tay thứ ba mà ngăn cản!Ngay sau đó mới thực sự là bi kịch của Đường Tuế Như!Hai cánh tay mảnh khảnh của cô bị một bàn tay lớn của Diệp Cô Thâm nắm lấy, cẳng chân cũng bị Diệp Cô Thâm khống chế, cô chỉ còn một chân trụ trên mặt đất.“A…” Cô hét lên: “Diệp Cô Thâm, anh ức hiếp em!”“Cái này không gọi là ức hiếp.” Ánh mắt của anh hơi di chuyển xuống dưới, bởi vì động tác của cô gái nhỏ mà váy ngủ trở nên xốc xếch làm lộ không ít cảnh xuân, có thể lờ mờ nhìn thấy