“A?” Cô một bộ thần sắc ngây thơ nhìn anh, “Anh không phải đã biết rồi sao? Đường ba tuổi a! Ở trong mắt người khác, em không phải trông có vẻ ấu trĩ đi! Chú Diệp, anh có phải cũng cảm thấy như vậy?”“Không có.” Ở trong mắt anh, cô gái nhỏ này khá thông minh!Diệp Cô Thâm đưa cô dạo một vòng trường học tham quan, cuối cùng vào nhà ăn của trường ăn cơm.“Oa, đồ ăn bên trong nhà ăn này đều là đồ em thích, rất phù hợp khẩu vị của em, Chú Diệp, nói thật xem, không phải anh đã điều tra qua chứ?” Đường Tuế Như và Diệp Cô Thâm ngồi ở một góc nhà ăn, cô gái nhỏ hưng phấn không ngừng nói.“Ân.”Đường Tuế Như không biết là nên vui vẻ, hay là nên khổ sở, nhưng dù sao cũng không phản cảm chuyện vị hôn phu bồi cô.Đại học Kinh thị không hổ là đại học tốt nhất trong nước, đồ ăn trong nhà ăn không chỉ nhìn đẹp mắt, hương vị cũng không tệ.Giờ phút này, bên trong nhà ăn đã lục tục có các đàn anh đàn chị đi vào ăn cơm.Vị trí của hai người họ khá khuất, nhưng vẫn có người đưa mắt nhìn qua.Đường Tuế Như nhìn chằm chằm quần áo trên người Diệp Cô Thâm, áo thun màu đen rất đơn giản phối cùng quần dài màu xám, ngũ quan góc cạnh rõ ràng lạnh lùng lại đẹp trai bức người, người đàn ông như vậy, ném ở bên trong đống rác cũng có thể phát ra tia sáng kỳ dị, ở chỗ này, càng không thiếu ánh mắt chú ý tới anh.“Anh cũng quá bắt mắt đi, chúng ta nhanh ăn rồi đi thôi!” Cô nhỏ giọng nói.Diệp Cô Thâm trầm mặc không lên tiếng ăn cơm.Hai người từ nhà ăn đi ra ngoài, một đường đều có thể nghe thấy tiếng nghị luận, cực kỳ hâm mộ, thậm chí còn có người xông đến làm quen!Ở cửa nhà ăn, Diệp Cô Thâm kéo tay Đường Tuế Như qua nói, “Đây là vị hôn thê của tôi.”Lạnh lùng thông báo một tiếng sau đó rời đi.Ngồi trên xe, cô gái nhỏ vừa mới ăn no cười cười đến híp cả mắt, “Anh tức giận a! Em đã sớm nói anh lớn lên đẹp trai như vậy, không cần đến mấy nơi nhiều người như trường đại học, anh không biết