Diệp Xán Bạch xua tay, “Anh cự tuyệt! Anh không có hứng thú với con trai!”“Đàn anh, anh quá thảm, bị cả hai người ghét bỏ, làm sao bây giờ?” Đường Tuế Như cười khẽ nhìn Thịnh Kinh, “Thôi, xem ra chỉ có thể để anh ở trên sân khấu hô to ba tiếng Tôi xấu nhất!”“Tiểu học muội, còn chưa chắc chắn là em có thể thắng đâu! Đừng tự tin như vậy!” Thịnh Kinh đắc ý nhướng mày, “Anh đã bắt đầu chờ mong đôi môi phấn nộn nộn của tiểu học muội!”Đường Tuế Như lè đầu lưỡi, nghịch ngợm ý vị mười phần, “Tôi sẽ không để anh thực hiện được ý đồ lưu manh!”Trò chơi bắt đầu.Vốn dĩ Nam Ương Ương cho rằng chơi trò chơi như vậy là chuyện nhàm chán, nhất định sẽ có rất nhiều người rời đi, không nghĩ tới số sinh viên tới hội trường càng ngày càng nhiều, xem cực kì hăng say, nghị luận rất sôi nổi!Ngay cả Diệp Xán Bạch luôn luôn tỏ ra không có hứng thú đối với mấy buổi lễ như này, vậy mà vẫn còn ngồi ở dưới sân khấu không có rời đi.Cô ta bỗng nhiên hướng tới dưới sân khấu đi đến.“Hội trưởng, Anh biết cô ấy là ai sao?” Nam Ương Ương ngồi ở bên người Diệp Xán Bạch, ánh mắt nhìn chằm chằm cô gái trên sân khấu nghiêm túc chơi trò chơi.“Tân sinh viên.”Nam Ương Ương vừa nghe đã biết Diệp Xán Bạch còn chưa biết chuyện, “Không chỉ là tân sinh viên nha, em nghe nói cô ấy là vị hôn thê của chú út nhà anh, hôm nay có người ở nhà ăn thấy bọn họ.”“Khó trách, lại có cảm giác giống như gặp qua……” Bất quá là ảnh chụp mà thôi.“Nhưng mà, cô ấy cũng không thích chú út nhà anh, Diệp thủ trưởng là người đàn ông tốt như thế, cô ấy vậy mà không thích, em nghe nói cô ấy còn muốn hủy bỏ hôn ước!” Này cũng không phải là nói bậy, mua chuộc mấy người giúp việc Đường gia, muốn biết gì cũng đều biết được.“Hơn nữa đã mang Diệp thủ trưởng đến Đường gia, bất quá, hình như khiến ông cụ Đường tức giận sinh bệnh, hội trưởng, cô gái lỗ mãng hấp tấp còn nghịch ngợm gây sự như vậy, mê chơi trò chơi nhất định không thích hợp với Diệp thủ trưởng, anh có thấy vậy không?” Nam Ương Ương thăm dò mà hỏi,