Diệp Cô Thâm đem quả trứng đã bóc trắng trẻo bỏ vào chén nhỏ trước mặt cô, mắt đen lăng lăng nhìn thẳng, trần trụi nhìn chằm chằm ngực cô, đúng vậy, rất lớn.“Diệp Cô Thâm! Không cho xem!” Cô đưa tay che ngực, khuôn mặt đỏ bừng, “Đồ lưu manh, sáng sớm đã dục cầu bất mãn!”“Em cũng đã nói trắng ra như vậy, sao lại nói anh lưu manh? Nếu anh chân chính lưu manh em còn có thể ổn thỏa ngồi chỗ này?” Anh nhất định sẽ khiến cô ba ngày ba đêm không ra được khỏi cửa!Diệp Cô Thâm không phải chưa từng lưu manh, lúc ở trong xe, thiếu chút nữa đã làm cô!Lại nói, lơ đãng vừa như vô tình vừa như cố ý xem xét cơ thể cô, cô cũng xem qua thân thể anh, đây là trắng trợn dụ dỗ a!Đây còn không phải lưu manh sao!Ánh mắt đánh giá vừa rồi quả thực là đại ca giới lưu manh!Cô cúi đầu, ăn trứng gà!Thấy cô gái nhỏ không nói, khuôn mặt lại phiếm hồng, Diệp Cô Thâm cũng không nói, nhưng ánh mắt luôn nhìn cô.“Hôm nay đi hẹn hò?”Hẹn hò?Đường Tuế Như thiếu chút bị sặc lòng đỏ, vội uống vài hớp nước trái cây Diệp Cô Thâm đưa qua, mới bớt.Đối diện, khuôn mặt Diệp Cô Thâm tuấn tú trầm xuống một chút, “Em nói cứ thế này sao anh có thể yên tâm em!”“Còn không phải bởi vì anh dọa em sợ! Đang êm đẹp, lại nói cái gì chứ! Em không muốn cùng anh hẹn hò!” Cô tình nguyện ở nhà chơi game!“Nhuyễn Nhuyễn, vậy là em muốn cùng anh ở nhà bồi dưỡng cảm tình?” Diệp Cô Thâm ánh mắt lưu chuyển, không chút gợn sóng nói, “Phòng ngủ, phòng sách, sô pha, ban công, hoa viên, em muốn ở đâu?”Đồ trâu già xấu xa!Đường Tuế Như tức giận không chịu nổi, lời nói từ miệng anh thế kia, còn không bằng nói trực tiếp lăn cô điCô luôn cho là mình nhanh mồm dẻo miệng, chính là ở trước mắt Diệp Cô Thâm phong khinh vân đạm, đa mưu túc trí, phúc hắc biến thái thế nhưng nhiều lần thua không thể trở mình!“Chú Diệp, chẳng lẽ anh ở quân đội, ngoài việc dùng sức mạnh chinh chiến còn lại đều là dựa vào miệng sao! Chuyện như