“Đoàn phu nhân, đây là một loại rượu trái cây của Pháp, uống giống như sinh tố vậy, ngọt thanh mà sảng khoái, rất hợp cho nữ giới uống.” Lâm tổng từ trên bàn đưa một ly nước màu xanh tới trước mặt Ngải Tử Lam, cười ngả ngớn, ánh mắt tà tứ, “Đoàn phu nhân không ngại nếm thử chút đi.”Loại rượu trái cây này cơ hồ không có nồng độ cồn nồng đậm, uống vào chắc không sao. Đoàn Hồng Huyên cũng không có ngăn lại, quay đầu nhìn Ngải Tử Lam, thì thầm bên tai:“Muốn uống không?” “Dạ.” Ngải Tử Lam gật đầu, trong lòng thầm nghĩ mình cũng có chút khát nước, cũng không có nghĩ nhiều liền cầm ly rượu lên, đầu tiên là nhấp một ngụm nho nhỏ, vị ngọt thấm vào miệng không say, liền từ từ mà uống.Trông thấy đôi môi đỏ của Ngải Tử Lam nhấp rượu, Đoàn Hồng Huyên mím môi, cổ họng lăn động, lặng lẽ đem ánh nhìn sang nơi khác, tâm tư sớm đã phiêu diêu đến tận nơi nào rồi.Cô gái nhỏ mê người này….Đoàn Hồng Huyên trong lòng khẽ thở dài. Thật muốn ăn tươi nàng ta, vẫn luôn vô thanh vô thức mà dụ hoặc hắn.Mặc dù Đoàn Hồng Huyên chưa từng yêu qua, nhưng nữ giới từ nhỏ đến lớn, hắn gặp qua không ít các loại phụ nữ, nhưng vẻn vẹn, như bị trúng bùa mê gì đó, hắn chỉ thấy hứng thú với Ngải Tử Lam, hơn nữa, hứng thú này theo thời gian lại không hề giảm đi chút nào, ngược lại càng lúc càng nồng nhiệt.Người con gái này, giống như là định mệnh của hắn. Rõ ràng chỉ là một