18.1: Thế nàoVốn dĩ hắn chọn nơi ẩn nấp như vậy mà dừng lại, là vì tránh tai mắt người khác, nhưng bây giờ, lại càng muốn một nụ hôn.“Bà Đoàn, đây chính là cách bà tạm biệt với chồng mình sao?” Đoàn Hồng Huyên ngước mắt, cau mày, ánh mắt băng lạnh quét tới Ngải Tử Lam, có chút gì đó không mấy tốt đẹp, trong lòng không nỡ để hình bóng xinh đẹp như vậy biến mất ngay trước mắt.“Ách……”Ngải Tử Lam kinh ngạc, trong ánh mắt lộ ra mấy phần không hiểu.Cách tạm biệt như vậy có vấn đề gì sao? Vì sao Đoàn Hồng Huyên bộ dạng lại như không vừa ý vậy? Bọn họ dù sao cũng không phải là vợ chồng yêu nhau bình thường sau đó thuận theo đó mà kết hôn, Ngải Tử Lam…Thấy cô vẫn là bộ dáng ngơ ngác không hiểu, Đoàn Hồng Huyên cũng không có ý định cố gắng gì, trực tiếp xuống xe, tới trước mặt cô, khẽ nói: “Chúng ta là vợ chồng mới cưới, bên ngoài lại có các phóng viên dòm ngó.”Giây tiếp theo là một nụ hôn ấm nóng lướt xuống…..Hương vị của cô vẫn tuyệt như vậy, Đoàn Hồng Huyên có chút xao động, như còn chưa thỏa, còn nhẹ cắn cánh môi hồng của cô, triền miên thật lâu.“Ầm ầm ầm.” Không chút phòng bị, đột nhiên không kịp đề phòng đã bị cưỡng hôn, Ngải Tử Lam hoàn toàn kinh ngạc tại chỗ, chỉ có thể nghe thấy tim mình đập càng lúc càng mạnh, càng lúc càng lớn, vành tai trong nháy mắt ửng đỏ lên, kinh ngạc nhất là, trong lòng cô không những không chán ghét nụ hôn này, ngược lại lại có chút như có như không hưởng ứng.“Thế nào?” Đoàn Hồng Huyên nhướn mày, tinh quái nhìn cô, như là đang nhìn một tiểu miu vậy, ngón tay thon dài nhẹ nâng cằm cô lên, ngón tay chạm lên môi cô, nhẹ miết nơi cánh môi ửng đỏ.Cái, cái gì vậy? Đây là đang hỏi kỹ thuật hôn của hắn như thế nào sao?Mặc dù rất không muốn thừa nhận, nhưng kỹ thuật của hắn quả thật rất giỏi, hoàn toàn không giống tay mơ chút nào. Nghĩ đến đây, Ngải Tử Lam trong lòng có chút không thoải mái.Ngải Tử Lam tức giận lại bất lực trợn mắt nhìn Đoàn Hồng Huyên, đối diện với ánh mắt tinh quái vô lại của hắn, trong lòng bỗng dâng lên một cỗ lửa giận. Cô quả thật khong thích ánh mắt như vậy của Đoàn Hồng Huyên một chút nào, rất không tôn trọng người khác, giống như giống như là xem cô như thứ đồ chơi vậy, muốn lấy ra chơi lúc nào thì lấy.Trên thực tế, cô bây giờ chẳng phải đang bị đùa vui sao? Cái gì mà phóng viên rình mò, cô một người cũng không trông thấy đâu.“Đoàn Hồng Huyên, em là vợ của anh, có lẽ không chính thức như vậy.” Ngải Tử Lam nhíu chặt mày, nghiêm nghị nhìn hướng về Đoàn Hồng Huyên, miệng lưỡi khách khí lịch