43.2: Em không làm gì cảĐoàn Hồng Huyên khẽ thở dài, rất là cẩn thận ôm lấy Ngải Tử Lam, chỉ sợ làm cô thức giấc, sau đó nhẹ nhàng ẵm lên giường, nhẹ nhàng đặt xuống.Ôm lấy tấm thân mềm mại của người đẹp, ngửi mùi hương dìu dịu trên người cô, Đoàn Hồng Huyên không nghĩ quá nhiều, từ từ chìm vào giấc ngủ…..Một đêm mộng đẹp.Khi Ngải Tử Lam tỉnh dậy, thấy mình đang nằm trong vòng tay Đoàn Hồng Huyên, hình như còn ngủ rất ngon lành nữa, trong đêm còn như con mèo nhỏ lười biếng cọ tới cọ lui, trong lòng xấu hổ và tức giận muốn chết.Cô cư nhiên mơ mơ hồ hồ lên giường của người khacsmaf lần này lại còn không phải bị đánh thuốc.Thấy quần áo chỉnh tề, chăn giường chỉnh tề, Ngải Tử Lam biết không xảy ra chuyện gì, cũng yên tâm chút, bình tĩnh từ từ nhớ lại, cũng đoán rằng là Đoàn Hồng Huyên ôm mình ngủ gật ẵm lên giường.Như vậy, cũng không thể trách Đoàn Hồng Huyên, ngược lại, cô đã chiếm một nửa giường của Đoàn Hồng Huyên.Thấy Đoàn Hồng Huyên anh tuấn bên cạnh vẫn còn say ngủ, Ngải Tử Lam có chút chột dạ mà bò dậy, rón rén rời khỏi căn phòng, giả bộ như không xảy ra chuyện gì,Nhớ lại sự việc ngoài ý muốn lần hẹn hò trước, cô cũng làm như